tốt nhất lúc này chính là chờ cho Sở đế đại chiến với Yến vương, đây là trận
chiến không thể tránh khỏi, sau đó xua quân Bắc thượng!"
"Ta nghĩ tên thái giám làm Chỉ Huy Sứ Trấn phủ ty hẳn là cũng không phải
là ngu xuẩn, hoàng đế Ngô quốc cũng không phải không có đầu óc!" Tần
Phi than thở nói.
Thiên Tình Tử gạt gạt lông mày hoa râm, thản nhiên nói: "Dĩ nhiên. Công
công mặc dù thân thể có thiếu sót nhưng cũng chính là nhân vật hùng tài đại
lược. Bệ hạ lòng ôm chí lớn, cử động bọn họ lần này tất có thâm ý, chẳng
qua do ta không nhìn ra được thôi."
"Nếu như ngươi phải hộ tống Thất công chúa, lão đạo khuyên ngươi một lời
chân thành!" Thiên Tình Tử nghiêm trang nhìn Tần Phi, vẻ mặt hết sức
nghiêm túc nói rõ từng chữ: "Thấy tình thế không ổn, lập tức bỏ chạy."
"Tam đại thế gia tàng long ngọa hổ, thực lực trong bóng tối cũng không
thua gì Trấn phủ ty. Nhiều năm qua,Trấn phủ ty đã cùng Sát Sự Thính đánh
sống đánh chết, hai bên cũng chỉ là tám lạng nửa cân mà thôi, từ đó có thể
tưởng tượng được thực lực của Tam đại thế gia! Tam đại thế gia nếu muốn
tập kích Thất công chúa, chắc chắn sẽ phái ra cao thủ nhất lưu, chút bản
lĩnh của ngươi có xuất hiện cũng chỉ là hình nhân thế mạng thôi. Hơn nữa,
khi về đến Giang Bắc, có thể sẽ gặp phải cao thủ bắc phương! Lão đại rất lo
lắng liệu ngươi có còn sống sót mà về Đông Đô được nữa không."
"Nghe nói còn có cao thủ trẻ tuổi nhất của Trấn phủ ty đi cùng trong chuyến
này nữa?" Tần Phi hỏi như không có chuyện gì xảy ra.
"Ngươi nói Thiên Hộ Ngạn Thanh..." Thiên Tình Tử nói một cách buồn bã
"Nếu như ngươi là thiên tài số một của Đại Sở trong hai trăm năm qua thì
Ngạn Thanh chính là tài năng tuấn kiệt số một của Ngô quốc trong vòng ba
trăm! Hai người các ngươi... nếu như gặp nhau cũng là một chuyện cực kỳ
thú vị."
Tần Phi quay người đi ra cửa. Hắn nói mà không quay đầu lại: "Ta nghĩ ta
mà không đi chuyến này thì không được rồi."
"Đợi tý..."
Thiên Tình Tử lăn một vòng từ trên giường xuống đất, lấy một bình sứ nhỏ
ra, cậy nắp bình lấy ra hai viên cầm trên tay, suy nghĩ một chút liền cầm lại