CHIẾC CHUÔNG THẦN - Trang 216

hắn hẹn gặp gã chủ hiệu cầm đồ để nhận món tiền bán hai chiếc nhẫn và mớ
đồ đạc ăn cắp được của nhà ông Maie. Hắn hẹn Arabela:

- Ngày mai cũng giờ này có được không? Bây giờ thì xin lỗi tôi còn mắc
chút việc. Có người đang chờ tôi ở đằng kia.

Arabela phác nhanh trong óc kế hoạch lấy chiếc nhẫn. Cô giơ ngón tay phác
một cử chỉ rất điệu, thỏ thẻ nói:

- Và ngày mai chúng mình cùng đi chơi thuyền được chứ?

Phôuset phấn khởi gật đầu lia lịa:

- Được, được. Chúng ta sẽ đi chơi thuyền. Tôi sẽ đợi cô.

Arabela hối hả về nhà. Nhà vua đang mỏi mắt ngóng trông con gái, mừng
rỡ khôn xiết khi gặp lại con:

- Trời sao con về muộn thế, con gái của ta. Con có biết ta đang khổ sở với
bao nỗi lo lắng về con.

Arabela liến thoắng kể:

- Cha ơi, cha có thể tưởng tượng được một chuyện thật là tình cờ thế này
không nhé: con đã gặp chính cái lão đã ăn cắp đồ đạc của nhà này.

Ông Maie hỏi bằng giọng hoài nghi:

- Không lẽ lại tình cờ đến thế. Sao cháu biết hắn là thằng ăn cắp đồ đạc của
chúng ta?

- Hắn mặc bộ com lê của bác, tay hắn đeo chiếc nhẫn thần của ba cháu. Và
ngày mai...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.