CHIẾC MĂNG - TÔ TRẮNG KẺ Ô VUÔNG - Trang 62

Ca-rôn nghe thế liền khoát tay:
- Dĩ nhiên tớ rất khổ tâm là đã gây rắc rối cho cậu. Nhưng có điều tớ thấy
chẳng có hơi đâu mà phải âm thầm chịu cực một mình. Cô ta làm tớ lo ghê
lắm, chứ có phải không đâu. Không tài nào quên nàng được cậu ạ. Trời,
người đâu mà xinh thế!
Mình đã hình dung được ít nhiều về mặt mũi cô ấy vì trong túi đang có bức
ảnh. Nhưng nghe cậu ta nói thế, mình không tài nào chịu được nữa nên
cười to:
- Một “bỉ vỏ” rất “te” thì có.
- Ở đời có chán vạn gì thứ vẫn xô đẩy con người ta vào kiếp sống chìm nổi.
Có thể chỉ là do thích phiêu lưu. Hoặc cũng có thể chỉ để đùa vậy thôi.
Nhưng đó đâu phải là cái chính. Tâm hồn của anh cơ, cái ấy mới quan
trọng.
- Đúng là cậu hoàn toàn chẳng biết gì về cô ta cả. Sống theo cái cách ả
đang sống, nếu dùng lời lẽ tao nhã một tí thật chẳng đáng ao ước tí nào.
- Chà, thánh thiện đã khiếp chưa kìa! Cậu cứ việc phán xét tớ đi.
- Ca-rôn, hãy tỉnh trí lại.
- Mặc xác tớ. Dù gì đi nữa, tớ cũng hy vọng cậu sẽ cho tớ biết họ và chỗ ở
của cô ta.
- Để xem xem có nên cho cậu biết không đà. Điều duy nhất mình có thể nói
với cậu bây giờ là thế này: mình đã lần ra manh mối một vụ ghê gớm đến
mức nếu đem đặt nó cạnh chuyện mình đang bận tâm thì chẳng khác nào
đặt thằng bé cạnh một ông khổng lồ. Chính vì thế tớ buộc cậu phải giữ bí
mật.
- Thôi được. Tớ hứa sẽ câm như hết cho đến khi nào phạm vi lời thề chẳng
qua cũng chỉ đáng coi là một điều ác cỏn con.
- Đấy không phải là một lời hứa. Trong chuyện này, chỉ mỗi mình mình là
có quyền định đoạt thôi.
- Ta nhân nhượng nhau tí vậy. Cả hai chúng mình sẽ cùng định đoạt nhé.
Tớ sẽ không hé răng nếu cậu không bằng lòng.
Thực ra, trong thâm tâm, mình cũng muốn chia sẻ với Ca-rôn những gì tai
nghe mắt thấy đẹm qua. Hy vọng chỉ có cách ấy mới cất đi được gánh nặng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.