CHIẾC VÒNG CỦA BARAKKAS - Trang 230

Trong hốc đá, Violet kinh ngạc khi khám phá ra rằng mình đúng là có tài

năng của một Chiến binh Trừ Tà bẩm sinh. Cô bé quay tít người, chém và
đỡ gạt những đợt tấn công của lũ quái Cà khêu với sự nhanh nhẹn lạ
thường, rút từ một nguồn sức mạnh mà lâu nay cô bé chẳng hề hay biết là
mình có. Tuy nhiên, dù giỏi vậy nhưng Violet cũng không thể nào địch nổi
dòng thác bất tận những con quái Cà khêu đang đổ xô vào đường hầm âm u
về phía chúng.

“Bọn mình có lẽ còn năm giây nữa,” cô bé gấp gáp thì thào với

Theodore. “Sau đó là quá trễ rồi đấy.”

Áp lực đúng là khó mà chịu đựng nổi. Theodore nát vụn ra vì đột ngột

nhận ra rằng nó không đủ sức đảm đương nhiệm vụ này. Nó đã phụ lòng
mọi người - bố nó, bạn bè nó, và thậm chí cả Charlie - thằng bạn hiện đang
mắc kẹt trong hang động cánh đó chưa đầy ba chục bước chân, rõ ràng
không phải là đối thủ của hai sinh vật Âm Ti đáng gờm nhất mà người ta
từng biết đến. Theodore đã hứa bảo vệ Charlie, thằng bạn thân nhất, thế
nhưng nó đã không làm được , để đến nỗi Charlie phải trả giá bằng mạng
sống của mình trước khi kịp gặp lại bố mẹ, những người mà Charlie đã phải
vật lộn gian khổ biết bao nhiêu để giải cứu. Trong khi Theodore đang hình
dung cái chết khủng khiếp của Charlie và sự bất lực của mình khi không
giải cứu được bạn, thì nỗi sợ thất bại dâng trào bên trong nó với sức mạnh
của một con sóng thần. Đó là một vật sống, cái nỗi sợ hãi ấy, nó lớn lên với
tốc độ cực nhanh.

Bất thình lình, Theodore mở được cổng.

“Cám ơn Trời,” Violet vừa kịp kêu lên khi lũ quỷ quái Cà khêu ập vào.

Không còn thời gian nữa, Violet túm lấy bố mẹ của Charlie và phóng qua
cổng.

“Đi nào!” con bé gọi với lại Theodore.

“Xin lỗi bồ ơi,” Theodore thì thầm, nghĩ về thằng bạn mà nó sắp phải bỏ

lại. “May mắn nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.