CHIẾC VÒNG ĐỒNG ĐEN - Trang 70

Nhô cảm nhận hơi thở của An Chi mỗi lúc mỏng dần. Con nhỏ đang mất

từ từ sức lực. Hai đứa nó đã chạy trên không trung gần nửa tiếng. Mà con
nhỏ còn phải gánh thêm sức nặng của Nhô. Tiếng An Chi lào thào:

- Tớ hình như không chịu được nữa. Chúng ta tiếp đất nhé?

Nhô đưa tay chạm be sườn con mèo Tô tô đang bay gần bên, cầu cứu:

- Mày có cách nào giúp tụi tao với!

Con mèo lập tức quay ngoắt lại, như một mũi tên đen bay vút về phía cái

áo choàng đang cúi rạp trên lưng con chó ngao.

"Oái. Đồ tiểu quái thú chết băm!". Gã chỉ huy đột nhiên gào lên, ụp tay

áo lên mặt, vùng mạnh. Nhô với An Chi bước giật lùi trong không trung, há
hốc miệng trước cảnh tượng dễ sợ. Tô tô đã lao tới khoảng trống đen ngòm
dưới cái mũ trùm, cào mạnh. Cấu tạo mắt đặc biệt của loài mèo đã cho
phép nó nhìn thấy những gì mà với mắt người là vô hình. Trong cơn đau
đớn, hình dạng của gã kỵ sĩ dần dần hiện ra. Một gương mặt phẳng lì, đôi
mắt xám sâu hoắm, một bộ râu mọc tràn che khuất nửa dưới khuôn mặt.
Những vệt mèo cào ửng xanh trên má hắn. Đinh cá giày của hắn thúc mạnh
hơn vào bụng con chó khiến cả hai cái đầu quái thú đều thè lè lưỡi. Cả chủ
và vật cưỡi nhào lên, chỉ còn cách hai đứa trẻ vài sải tay. Gã kỵ sĩ bị lộ
nguyên hình dồn hết tức giận vào cú quật roi cuối cùng. Đầu roi mảnh và
mềm dẻo quấn dính cổ Nhô. Giật mạnh. Thằng nhóc buột khỏi tay An Chi
lập tức. "Không... ông...! Nhô ơi!" - An Chi nhoài theo, gào thảm thiết. Nhô
như một con cá mắc câu, bị kéo thốc về phía tay câu cá ngồi trên lưng chó.
Nhô chỉ kịp ngoái lại, hét với An Chi lời cuối cùng trước khi sợi dây thắt
nghẹt cổ nó:

- Đáp xuống đất, trốn đi An Chi!

Phía dưới, những kỵ sĩ vô hình quây thành một đám đen nhấp nhô trên

lưng chó ngao. Bọn chúng cười âm oang, ngước nhìn lên cao, nơi lúc này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.