Venetia vụt nổi giận. “Nếu như ngài đang ám chỉ rằng vì cha tôi không
cưới xin mẹ tôi hợp pháp nên tôi không hiểu biết gì về hành vi của một
người chồng thực thụ thì…”
Gabriel cau mày. “Ta không hề có ý như thế. Ta đang nói đến sự thật là
bản thân nàng chưa lập gia đình cơ mà.”
“Ồ.” Nàng nhẹ người. Trí tò mò trỗi lên thay thế cho cơn phẫn nộ nhất
thời. “Thế còn ngài thì sao, thưa ngài?”
“Không đâu, Venetia ạ, ta chưa từng có người vợ nào. Dựa vào việc cả
hai chúng ta đều thiếu kinh nghiệm trong cùng một lĩnh vực, ta cảm thấy
chúng ta đang xử lý vụ kết hôn này khá tốt đấy chứ, nàng có thấy thế
không? Nói thế không có nghĩa là không có vài khía cạnh trong mối quan
hệ giữa hai chúng ta có thể còn được cải thiện hơn nữa.” Chàng chỉ tay vào
chiếc hộp nàng đang giữ chặt. “Quà à?”
“Là trang phục mà tối nay tôi sẽ mặc.”
“Một bộ váy mới ư? Ta hy vọng đấy không phải là một bộ đen tuyền.
Nếu nàng không sớm thoát ra khỏi tình trạng để tang, người ta sẽ bắt đầu
nghĩ rằng nàng không lấy làm vui vẻ gì khi chồng mình trở về đấy.”
“Màu đen đã trở thành nét đặc trưng của tôi rồi, thưa ngài.” Venetia nhìn
xuống gói hàng của chàng. “Ngài đang định đi đâu vậy?”
“Ta có cuộc hẹn trong công viên với em trai nàng đấy.”
Chương 25