CHIẾN LANG - Trang 100

Có lẽ cha và mẹ vẫn còn sống, mà cô vẫn đang ở tại căn nhà ở miền Nam,
ôm binh thư, vẽ cung nỏ, sửa vũ khí...

Tất cả đều là lỗi của cô, sau khi tỉnh mộng, cô tuyệt đối sẽ không lặp lại sai
lầm nữa. Không bao giờ vẽ và chế tạo vũ khí nữa, không bao giờ chạm vào
lưu huỳnh, diêm tiêu [1] nữa. Nếu thế vương gia sẽ không đến nhà cô, cha
sẽ không phải chết, mẹ cũng sẽ không chết vì cô.

[1] Diêm tiêu: quặng nitrat kali

Đây là báo ứng của cô.

Báo ứng...

‘Cô rất ngốc, trên đời này làm gì có báo ứng.’

Một đôi bàn tay to ôm cô vào lòng, giọng nói khàn khàn, chua xót nói nhỏ
bên tai.

Khi nhiệt độ cơ thể và cơn ác mộng của cô cùng tăng cao, khi cô mệt mỏi,
không muốn vùng vẫy nữa, hắn sẽ đến quấy rầy cô, lấy mảnh vải ẩm lau
người cho cô, bắt cô phải uống hết sữa ngựa ấm áp, dù cô có nôn lên người
hắn, hắn cũng không tránh.

Cô rất đau rất mệt, kiệt sức muốn bỏ cuộc, nhưng hắn không buông tay, hắn
không ngừng dùng lời nói kích thích cô, đâm chọc cô, chọc giận cô.

Khi cô lại phát sốt, hắn mạo hiểm bọc cô vào cái thảm nỉ, nhân lúc đêm tối
khiêng cô ra khỏi lều.

Cô không biết hắn muốn đưa cô đi đâu, cô cũng không để ý nữa.

Gió đêm rất lạnh, nhưng không thể giảm bớt nhiệt độ của cô, cô cảm thấy
mình như đang ở địa ngục A Tì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.