CHIẾN LANG - Trang 120

Chẳng trách doanh trại nô lệ của quái vật không thiếu lương thực, chẳng
trách doanh trại nô lệ khác có người gầy như củi khô, chẳng trách doanh
trại khác lại nhiều người chết như vậy.

Ăn không đủ no thì đánh giặc thế nào được?

Nhưng quân Mông Cổ không quan tâm, nô lệ vốn là để đứng trước tiền
tuyến chịu chết, làm tiêu hao tên, sức chiến đấu của quân địch, chờ kẻ địch
mệt mỏi, quân chính quy mới tấn công, một lần là thắng.

Nhưng hắn quan tâm, hắn quan tâm cho nên mới mua lương thực cho họ ăn
no.

Nhận ra điều này khiến cô không khỏi khiếp sợ.

Ai cũng nói hắn yêu tiền, hắn chặt đầu tướng địch nhận thưởng, kiếm tiền
lại không nỡ tiêu. Ai biết được rằng hắn đem tất cả tiền đi mua lương thực.

Hắn là quái vật, là quái vật...

Cô không thở được.

"Đúng rồi." Trước khi đi Cổ Mã xoay người lại nhìn hắn cười.

"Đã quên chúc mừng ngươi, trận đánh vừa rồi đánh rất hay, làm cái tên Lạp
Tô kia tức muốn chết. Hắn vốn muốn chờ vào ủng thành nhặt xác cho
ngươi đấy. Người như ngươi chỉ làm Bách phu trưởng thật sự là quá lãng
phí nhân tài." Khóe miệng Cổ Mã cong cong, tiếc nuối nói: "Đáng tiếc
ngươi không phải là người Mông Cổ, nếu không thì đã sớm leo lên chức
tướng quân rồi."

Mặt hắn vô cảm nhìn người kia, chỉ thản nhiên nói: "Ta chỉ cần có cơm để
ăn, có lều để ngủ là đủ rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.