CHIẾN LANG - Trang 118

Từ ngày cô có thể đứng dậy, chỉ cần cô vừa ra khỏi lều là A A sẽ chạy tới
giúp cô.

Cô biết, anh ta cảm thấy ray rứt, vì không đứng ra bảo vệ cô khi cô bị Tháp
Lạp Cổn đánh.

"Huynh không cần phải áy náy, đừng lúc nào cũng giúp ta như vậy." Cô
nhìn người đàn ông bị cắt lưỡi này, nói: "Ngày đó là ta xen vào việc của
người khác, huynh cũng không nợ ta cái gì cả.

A A nhìn cô, sau đó gật đầu, nhưng vẫn vươn tay ra định giúp cô lấy nước.

Cô nghĩ mình nên cự tuyệt, nhưng anh ta chỉ chỉ vào một chỗ rách trên áo,
làm động tác vá áo. Lúc này Tú Dạ mới thấy áo của anh ta rách một lỗ.

"Huynh muốn ta vá giúp huynh?" Cô hỏi.

Anh ta gật đầu.

"Ta cũng không giỏi may vá đâu." Cô nói.

Anh ta nhe răng cười, chỉ chỉ cô, lại chỉ chỉ mình, so một ngón tay cái.

Cô biết thế có nghĩa là ‘dù thế nào cũng khá hơn anh ta’.

Cô nhịn không mỉm cười, thỏa hiệp: "Được rồi."

Anh ta nhấc thùng nước lên, cùng cô đi về.

Đến cửa lều trại, cô nhận lấy thùng nước từ tay anh ta, đang định vào cửa
chợt nghe trong lều truyền đến tiếng đàn ông nói chuyện.

Cô sửng sốt, bất giác dừng bước.

Đây không phải giọng quái vật, là một người đàn ông khác. Quái vật rất ít
khi có khách, hắn không thích để cho người khác vào lều của hắn, hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.