CHIẾN LANG - Trang 116

cô vẫn khiến hắn cứng như cây gậy nung nóng. Trong giây phút ấy, hắn chỉ
muốn vùi mình vào trong thân thể nóng ấm của cô.

Dù sao cô cũng sắp chết, nếu sốt cao không giảm cô sẽ chết nhanh thôi.

Vì sao hắn không thể nhân cơ hội này thỏa mãn một chút?

Hắn đã rất lâu không có phụ nữ rồi.

Sau đó cô hỏi hắn vì sao muốn cứu cô.

Trong nháy mắt đó, cảm giác tội lỗi và dằn vặt trào lên trong lòng.

Cô nói không sai, hắn là con quái vật, đã sớm là con quái vật, hắn là quái
vật bị quái vật nuôi dưỡng...

Hắn không thở nổi, chỉ cảm thấy muốn nôn ra.

Nhưng sau đó, cô đưa cánh tay mảnh khảnh nhỏ bé ôm lấy cổ hắn, dựa vào
hắn, sưởi ấm cho hắn.

Chưa từng có ai dựa vào trong lòng hắn như vậy, cũng chưa từng có ai ôm
hắn, cần hắn như vậy.

Cô sao có thể ngu ngốc đến mức này? Sao có thể ngốc đến mức cần hắn cơ
chứ?

Hắn giận dữ nghĩ, gần như muốn buông tay để cô trôi theo dòng nước.
Nhưng hai tay lại trái với ý chí của hắn, ôm cô càng chặt, khiến cô dính sát
vào hắn, áp lên lồng ngực hắn, khiến hắn cảm nhận được cơ thể nhỏ nhắn,
nóng ấm và nhịp tim dồn dập của cô.

Sau đó mấy ngày nay, cô gắng gượng đứng dậy làm việc. Hắn nhìn cô quật
cường đi lại trong đám nô lệ, cô không cự tuyệt sự giúp đỡ của bọn họ,
nhưng cô đem sữa ngựa, lương khô người ta đưa cô cho những người cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.