CHIẾN LANG - Trang 115

Buổi tối, khi cô mang cơm đến cho hắn, hắn không nhịn được, nói.

"Cậu ấy tên A A." Cô chẳng thèm ngước mắt lên, nói: "Cậu ấy là người
tốt."

"Hắn sẽ phát hiện ra cô là phụ nữ." Hắn nhíu mày cảnh cáo cô.

"Cậu ấy sẽ không nói." Cô lạnh lùng, giương mắt nhìn hắn: "Cho dù biết
cũng sẽ không thể nói ra."

"Sẽ không nói và sẽ không phản bội là hai việc khác nhau." Hắn hừ lạnh
một tiếng, cầm thịt dê trên bàn cắn một miếng, dùng sức nhai. "Nếu những
kẻ bên ngoài kia biết cô là phụ nữ, vì cướp cô chúng sẽ đánh nhau giống lũ
chó đói. Tốt nhất là cô đừng ngốc đến mức tin rằng có kẻ nào trong số đó là
bạn của cô."

Nô lệ không có bạn, chỉ có kẻ địch.

Đó là kinh nghiệm của hắn, cô biết.

"Ta không ngốc." Cô gắt lên, cầm thùng nước đi ra ngoài.

Nhìn bóng lưng người con gái kia rời đi, hắn âm thầm mắng một tiếng,
càng dùng sức cắn miếng thịt dê. Có trời mới biết vì sao hắn lại nhân
nhượng cô như vậy.

Được rồi, hắn biết.

Mấy ngày nay, khi cô phát sốt, khi ý thức của cô mơ hồ, khi cô không nhớ
rõ thâm thù đại hận với hắn, cô sẽ chủ động tiến sát vào hắn, dựa vào hắn,
tìm kiếm hơi ấm và che chở.

Hắn nhớ cảm giác cô co người lại run rẩy nằm trong lòng hắn, nhớ lúc cô
trần truồng ở khe suối áp sát vào hắn. Thân thể yếu ớt bé nhỏ, tinh tế nhẵn
nhụi, cần người che chở chăm sóc như thế. Mặc dù vết thương chồng chất,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.