CHIẾN LANG - Trang 113

"Thẳng thắt lưng lên, xoạc rộng chân ra! Đứng vững! Tay nâng lên! Cao
nữa lên!"

"Vác có bằng nấy mà đã không thở nổi rồi, mẹ nó, ngươi lên chiến trường
chờ bị tên bắn đi!"

"Nhanh chân lên! Nhanh chân lên! Chạy chậm như vậy là muốn chết hả?"

Lúc nhổ trại hắn lại quát mắng đám nô lệ. Trước kia cô luôn thấy hắn xua
họ giống như xua bầy dê vậy, chưa từng chú ý xem hắn quát cái gì. Nhưng
hôm nay cô mới phát hiện, hắn mỗi ngày gia tăng gánh nặng cho tân binh là
có nguyên nhân, hắn nghiêm khắc với tân binh là có ý nghĩa.

Hắn dạy họ dùng phương thức chính xác để khiêng đồ, rèn luyện đùi, chân,
tay bọn họ.

Hắn không lưu tình chút nào, bởi vì nếu lưu tình, lên chiến trường bọn họ
sẽ càng chết nhanh hơn mà thôi.

Chân cường tráng giúp cho bọn họ chạy nhanh; cánh tay mạnh mẽ có thể
giúp bọn họ giữ lá chắn, kéo dây cung, vung đao kiếm; thể lực dồi dào giúp
bọn họ có thể bền bỉ hơn người khác.

Cô không muốn biết việc này, không muốn nhận ra ý nghĩ của hắn.

Hắn phải là quái vật, phải là.

Nhưng cô biết hắn nhìn thấy cô, nhìn mọi người giúp cô che giấu, giúp cô
san sẻ gánh nặng trên vai. Những thứ cô phải mang nhìn có vẻ không khác
mọi người nhưng thực chất lại không hề nặng.

Hắn không nói gì, chỉ quay đầu đi, tiếp tục quát mắng những người khác.

Sau khi tỉnh lại, cô luôn nơm nớp lo sợ hắn sẽ thật sự giở trò với cô, nhưng
hắn không làm như vậy. Vào lúc thay thuốc hàng tối hắn mới để ý tới cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.