CHIẾN LANG - Trang 206

Tú Dạ đỏ bừng cả mặt, vừa giận vừa thẹn trừng lại hắn, chỉ cảm thấy tay
phải đau rát.

Hai người rơi vào im lặng. Hắn mím môi, hít vào một hơi, gân xanh trên
trán giật giật. Hắn nhìn cô, cắn răng nói.

"Chỉ là một giấc mơ mà thôi."

Cô lại dùng sức đẩy hắn ra, bò dậy quay đầu bước đi. Cô nghe thấy hắn ở
sau lưng khẽ chửi bậy một tiếng.

Hắn nói tiếng Mông Cổ, cô không hiểu hắn chửi cái gì, nhưng chắc chắn
không phải câu từ dễ nghe. Cô nghe thấy tiếng hắn đá đồ, tạo ra tiếng vang
cực lớn.

Cô biết đó là tiếng lều đổ, nhưng cô không hề quay đầu lại.

Cô không đi xa.

Tú Dạ đứng trong tuyết kéo chặt áo, mặt đỏ tai hồng ôm lấy mình, sải bước
đi về phía trước. Nhưng cô đi đến cạnh ngựa liền dừng lại.

Suýt nữa là cô không nhịn được nhảy lên ngựa chạy trốn, nhưng cô biết hắn
nói thật. Hắn đang nằm mơ, hắn cho rằng đó là mơ, bởi vì cô cũng cho là
vậy.

Ban đầu cô cũng cho rằng đó là một giấc mơ.

Nhưng cô rất tức giận, rất sợ hãi, rất hổ thẹn, cô không biết thân thể của
mình có thể bị đụng chạm như thế, không biết cô lại có phản ứng như thế.
Cô không hiểu cảm giác hắn mang đến cho cô là gì. Lần này không giống
lần trước, không giống khi hắn cố ý muốn cô sợ hãi, cố ý đối xử thô lỗ với
cô.

Hắn khẽ dụ dỗ cô, dịu dàng vuốt ve cô, gây ra từng cơn run rẩy tê dại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.