CHIẾN LANG - Trang 207

Môi hắn, tay hắn, giọng nói trầm thấp khàn khàn của hắn, đều khiến toàn
thân cô như nhũn ra.

Cô không nên để hắn chạm vào cô như vậy, cho dù là ở trong mơ.

Nhưng hắn luôn lớn tiếng quát nạt, lạnh giọng nói chuyện, cô chưa bao giờ
biết hắn cũng sẽ có giọng nói khát vọng như vậy; chưa bao giờ biết hóa ra
hắn cũng có thể dùng đôi bàn tay to kia quyến luyến dịu dàng vuốt ve như
thể sợ làm cô đau.

Trong một chớp mắt ngắn ngủi, cô bất giác đắm chìm trong cảm giác được
hắn che chở, được hắn khát vọng; trong những rung động nóng bỏng làm
người ta run rẩy. Cho đến khi hắn đưa ngón tay vào làm đau cô, cô mới vì
đau đớn mà tỉnh táo lại.

Hắn không cố ý, hắn cho rằng đó là mơ, cho rằng cô là một người phụ nữ
khác.

Nhưng đối với cô mà nói, đó không chỉ là mơ.

Nhũ hoa của cô vẫn căng cứng cọ vào lớp áo, giữa hai chân vẫn ẩm nóng
khẽ run.

Cô nắm chặt dây cương, lại định xoay mình lên ngựa, rời xa người đàn ông
này, càng xa càng tốt.

Nhưng cô không biết nên đi khỏi nơi hoang dã này bằng cách nào, hơn nữa
cho dù cô biết, cô cũng có thể gặp phải đám kỵ binh bất cứ lúc nào.

‘Chết tiệt! Cô biết ta không cố ý!’

Bộ dáng hắn nghiến răng nghiến lợi giải thích vẫn quanh quẩn trong đầu.

Cô quay đầu lại, thấy người đàn ông kia đã đi ra khỏi túp lều sập, đứng từ
xa nhìn cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.