CHIẾN LANG - Trang 215

Hắn nói xong không bao lâu thì ngủ thiếp đi, cô nghe thấy tiếng hắn thở,
thấy hắn thả lỏng, mà cô lại thức trắng đến tận hừng đông.

"Chúng ta không thể tiếp tục ở đây nữa."

Sáng sớm nay, khi cô thức dậy, người đàn ông đó đã không còn ở bên nữa.
Cô ra khỏi lều lại nghe thấy hắn nói như vậy.

"Vì sao?" Cô và hắn đã ở đây hơn mười ngày mà kỵ binh không xuất hiện,
cô gần như đã bắt đầu cho rằng quân Mông Cổ đã bỏ cuộc rồi.

"Bởi vì cái kia." Hắn chỉ vào đường chân trời phía xa.

Cô nhìn theo, trong lòng bỗng nhiên trở nên nặng nề.

Xa xa có khói bếp, thỉnh thoảng còn có đàn chim bất chợt bay ùa lên. Khói
bếp và đàn chim còn cách đây rất xa, nhưng vô cùng dày đặc. Ngày hôm
qua còn chưa có gì ở đó, hôm nay khói dày như vậy chỉ chứng tỏ một điều
rằng...

Có quân lính...

"Ngươi có chắc mình cưỡi ngựa được không?" Cô thu tầm mắt lại, nhìn hắn
hỏi.

"Ta chỉ biết một điều rằng chúng ta không thể để bị bắt được." Hắn nói.

Nghe xong, cô xoay người thu dọn đồ.

Hắn giúp cô sắp xếp hành lý, buộc bọc hành lý lên lưng ngựa, để cô lên
ngựa trước rồi mới giẫm lên bàn đạp ngồi sau cô, nắm chặt dây cương, thúc
ngựa đưa hai người vào núi.

Hắn và cô cẩn thận đi trong núi mấy ngày liên tục cũng không dám nhóm
lửa. Ban đêm chỉ dựa vào nhiệt độ cơ thể để giữ ấm cho nhau. Nếu hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.