CHIẾN LANG - Trang 236

Từng ngày trôi qua, tình trạng của cô dần tốt hơn, không còn váng đầu, tay
chân run rẩy nữa, cô đã có thể làm chút việc vặt đơn giản.

Sau hừng đông, người đàn ông kia lại biến mất ngoài cửa như mọi ngày.

Hắn chưa bao giờ hỏi về hành động khó hiểu của cô mỗi đêm, sau khi tỉnh
lại cũng chỉ yên lặng bế cô về giường. Thỉnh thoảng cô sẽ tỉnh, nhưng cô
vẫn nhắm mắt, đợi đến khi hắn đi rồi mới rời giường, giúp hắn gấp tấm
thảm trên đất.

Rõ ràng có giường mà hai người họ lại không ngủ, đi ngủ trên đất. Cô cũng
biết như thế rất kỳ lạ nhưng mỗi khi đêm đến nhìn hắn trải thảm nỉ lên đất,
cô lại nghẹn lời, không thể nào thốt ra yêu cầu muốn hắn ngủ trên giường
cùng cô.

Mặt cô không dày đến mức ấy.

Cho nên, cô giả ngốc, đâu ngờ hắn cũng giả ngốc theo cô.

Nhưng cô biết hắn đã lót thêm một tấm thảm nữa, cũng ngủ dịch về một
bên, để lại chỗ trống thật rộng bên cạnh mình.

Tuy chưa từng nói ra nhưng cô biết hắn làm rất nhiều việc vì cô.

Một hôm nữ pháp sư đến châm cứu cho cô, trong khi châm cứu cô mở
miệng thừa nhận họ không có tiền trả tiền chữa bệnh cho cô ấy, hỏi xem có
thể ở lại đây làm việc trả nợ được không.

Nữ pháp sư trợn mắt, lạnh lùng nói: "Bình thường cô và tướng công cô
không nói chuyện với nhau à?"

Cô cứng người, chỉ thấy nữ pháp sư vừa rút châm trên người cô vừa nói:
"Tướng công cô nói với ta sẽ làm công trả nợ, chuyện gì hắn cũng làm."

Tim Tú Dạ siết lại, lại nghe thấy cô ấy nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.