CHIẾN LANG - Trang 235

Nếu không, sao trong trường hợp không bất đắc dĩ mà cô vẫn chịu tới gần
hắn như vậy.

Đôi mắt hắn buồn bã, không dám nghĩ nhiều. Hắn cẩn thận ôm cô lên
giường, chắc chắn chăn đã đắp kín người cô không để chút gió lạnh nào lọt
vào mới đứng lên, xoay người ra ngoài đến phòng bếp nhóm lửa nấu cơm,
sắc thuốc, làm mọi việc mà nữ pháp sư muốn hắn làm.

Ngày hôm đó, cô chẳng nói gì đến chuyện ban đêm xuống nằm cạnh hắn.

Nhưng sáng hôm sau, hắn phát hiện ra cô lại ngủ ở chỗ hắn, dựa sát vào
hắn.

Ngày thứ ba, ngày thứ tư cũng thế.

Sáng nào hắn cũng sẽ bế cô về giường, lại hoài nghi không biết cô có biết
mình nửa đêm chạy đến chỗ hắn không. Nhưng đồng thời hắn cũng không
dám nói, sợ nói ra cô sẽ không đến nữa.

Hắn thích ban đêm cô nằm sát vào hắn, cho nên hắn im lặng, chỉ lẳng lặng
chờ trong đêm, chờ cô đến, nằm sát vào lưng hắn, sưởi ấm cho mình.

Những lúc như thế hắn chưa bao giờ xoay người lại, sợ quấy rầy cô.

Cho nên, hắn luôn đợi một lúc lâu sau, đợi đến khi cô chìm vào giấc ngủ
mới lặng lẽ xoay người lại, khẽ khàng ôm thân thể nhỏ nhắn đó vào lòng.

Khi ấy cô vẫn ngủ, nhẹ nhàng thở dài, càng rúc sâu vào. Hình như cô cũng
thích được hắn ôm, cũng giống như hắn luôn cảm thấy cô vốn nên ở trong
vòng tay hắn, nên ngủ cùng hắn. Nhưng hắn biết cô sẽ không cảm thấy vậy.

Dẫu vậy mỗi khi ôm cô, hắn sẽ không thể khống chế được những ý nghĩ vớ
vẩn, không thể khống chế được những mơ mộng hão huyền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.