CHIẾN LANG - Trang 233

hắn ôm lấy cô, sưởi ấm cho cô.

Đêm tối vắng vẻ, vạn vật đều đang nghỉ ngơi.

Chẳng biết từ lúc nào, cô chậm rãi trở mình, không kìm chế được mở mắt
ra nhìn người đàn ông kia.

Cô nằm trên giường có thể nhìn thấy hắn quay lưng về phía cô, đối mặt với
cửa; vì bị thương nên dáng ngủ rất khổ sở.

Ánh trăng sáng lặng lẽ len lỏi vào phòng, phủ lên tay hắn, lên tấm lưng rắn
chắc của hắn, lên mái tóc đen ngắn của hắn, lên vành tai bị cô cắn.

Hơi thở của hắn hóa thành khói trắng.

Chỗ đó rất lạnh, lạnh hơn trên giường nhiều.

Không hiểu sao tim cô như bị bóp nghẹt...

Cô không nên để hắn ngủ ở đó, nhưng hắn ngủ rồi, còn cô đã không hề
ngăn cản.

Tách ra ngủ là hợp lý cho cả hai.

Hắn và cô không phải vợ chồng thật, đây chỉ là kế tạm thời.

Ánh trăng trong trẻo mà lạnh lùng chậm chạp di chuyển từng chút một trên
người hắn, đến khi hắn lại chìm vào bóng tối, chỉ còn khói trắng hắn khe
khẽ thở ra. Trong bóng tối nhìn có vẻ càng lạnh hơn.

Khi cô nhận ra thì cô đã vén chăn xuống giường, lảo đảo ôm chăn đi đến
phía sau hắn, nằm xuống trong bóng tối lạnh như băng.

Như thế này không đúng, nhưng cô không nghĩ được gì, chỉ lén áp vào tấm
lưng dày rộng rắn chắc của hắn, dựa sát vào hắn, sau đó nhắm mắt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.