CHIẾN LANG - Trang 231

Hắn hết lòng chăm sóc cô, ngoài ra hắn còn trở thành người gác cổng, chân
chạy việc của nữ pháp sư; hàng ngày sẽ bị sai đi nấu nước đốn củi, lau cửa
sổ, quét lá rụng.

Hắn không oán giận, nhẫn nhịn chịu khó làm việc.

Cô biết, hai người họ không có tiền để trả tiền khám bệnh và mua thuốc
cho pháp sư, cho nên hắn mới để mặc cho cô gái kia sai bảo.

Thêm vào đó, cô đã quá yếu sau mấy tháng chạy trốn nên không thể tiếp
tục bôn ba được nữa. Chỗ pháp sư ít người tới, lại ở trong góc khuất sẽ
không bị người ta phát hiện. Ở lại đây thực sự là lựa chọn tốt.

"Ta nói với pháp sư nàng là vợ của ta."

Khi bón thuốc cho cô, hắn nói.

Tú Dạ ngẩn ra, ngước mắt nhìn lại, chỉ thấy hắn lẳng lặng quấy chén thuốc,
múc một thìa đưa đến bên miệng cô, hai mắt nhìn chằm chằm vào bát thuốc
đen không thấy đáy, thản nhiên nói.

"Nếu có người đuổi đến đây thì cũng chỉ tìm hai người đàn ông, không phải
là một đôi vợ chồng."

Cô nhìn khóe mắt hắn giật giật, gương mặt sa sầm, cô hiểu ra sự lo lắng của
hắn. Đáng lẽ cô nên phản đối, nhưng cô biết hắn làm đúng. Mọi người
trong quân doanh coi cô như một cậu thiếu niên, ít nhất là trước khi cô đi,
không ai phát hiện ra sự ngụy trang của cô.

"Ừ." Cô lên tiếng, há miệng uống thìa thuốc.

Thấy thế, bàn tay nắm chặt thìa gỗ của hắn mới hơi nới ra, múc tiếp thìa
nữa cho cô uống, khàn giọng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.