CHIẾN LANG - Trang 232

"Nếu có ai hỏi hai chúng ta từ đâu đến, hãy nói chúng ta làm ăn thất bát,
muốn đến đây nương nhờ người thân, nhưng người thân đã chuyển đi mất
rồi."

"Ừ." Cô đáp lại một tiếng, cũng uống tiếp thìa nữa.

"Tòa thành này hơn mười năm trước gặp hỏa hoạn nên bị bỏ hoang. Sau
này vì giao dịch buôn bán mới bắt đầu có người đến. Người ở đây đều là
dân từ nơi khác, không ai để ý đâu."

"Ừ." Cô lại gật đầu, không hề nhiều lời.

Hắn không nói nữa, chỉ đút nốt chỗ thuốc còn lại cho cô.

Đêm chuyển đến gian phòng này, cô thấy hắn cầm thảm lông trải lên sàn,
cô sững sờ, sau đó mới phát hiện ra hắn không định ngủ trên giường đất
cùng cô.

Cô nên cảm kích ý tốt của hắn, nhưng không biết vì sao lại không cảm thấy
vậy. Có một giây cô đã suýt nữa mở miệng gọi hắn lên giường. Nhưng khi
cô còn đang chần chờ, hắn đã nằm xuống, đưa lưng về phía cô. Hắn không
muốn xúc phạm cô, mà cô đúng là đã rất tức giận khi hắn chạm vào mình.

Như vậy tốt cho cả cô và hắn, nhưng trong lồng ngực không hiểu sao lại
thấy bức bối khó chịu.

Cô nhắm mắt, chậm rãi trở mình, giả vờ tất cả đều rất bình thường.

Không biết có phải vì ngủ liên tục mấy ngày rồi hay không mà nằm đến
hơn nửa đêm cô vẫn tỉnh táo.

Cô rất lạnh.

Đáng lẽ sẽ không thấy lạnh mới đúng, giường đất vẫn còn hơi ấm, nhưng
cô vẫn rất lạnh, sau đó mới phát hiện ra mình đã quen nằm cạnh hắn, để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.