CHIẾN LANG - Trang 240

Cô lắc đầu, hắn hơi gật đầu, lúc này mới đưa tay cầm lấy tờ giấy nhưng lại
không hề nhìn lấy một cái đã đút vào trong ngực.

Cô nhìn hắn đi cất rìu, đặt phần củi đã chặt xong dưới mái hiên, lại nhìn
hắn xoay người rời đi, nhưng trong lòng vẫn có cảm giác hơi kỳ lạ.

Trước khi cầm tờ giấy hắn đã có chút chần chờ. Tuy chỉ hơi dừng lại, gần
như chỉ trong nháy mắt, nhưng cô vẫn nhìn thấy trên mặt hắn hiện lên một
chút gượng gạo. Vẻ gượng gạo ấy dường như còn mang theo chút xẩu hổ.
Trước kia cô đã từng nhìn thấy vẻ mặt này ở những người đàn ông khác,
khi họ phải nghe cô ra lệnh, giải thích cách sử dụng vũ khí.

Suy đoán này khiến cô ngạc nhiên nhìn bóng lưng người đàn ông kia.

Nhưng sao có thể? Nếu hắn không biết, không từng đọc binh thư, hắn sao
có thể thiện chiến như thế? Giỏi dùng binh như thế?

Nhưng vẻ mặt của hắn là lạ, mà cô biết, hắn ở trên sa trường chiến đấu
mười mấy năm, hắn rất có thể đã học được từ trong thực chiến.

Chiến tranh là thầy dạy tốt nhất, có thể dạy hắn tất cả mọi thứ cần thiết để
sinh tồn.

Hắn không nhìn xem trên tờ giấy kia viết gì, ngay cả liếc mắt một cái cũng
không.

Người bình thường đều sẽ xem, xem xong mới biết nên đi đâu mua.

Lúc hắn sắp bước lên hành lang, cô không nhịn được gọi hắn lại.

"Trương Dương."

Hắn dừng bước, quay đầu nhìn cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.