CHIẾN LANG - Trang 243

Đợi cô đứng vững, hắn lập tức rụt tay về, khiến cánh tay bị hắn nắm hơi
nóng lên.

Cô tiếp tục cùng hắn bước về phía trước, im lặng vô tận tiếp tục bao phủ
hai người.

May mà sau khi ra khỏi ngõ nhỏ kia người đi đường càng ngày càng đông.
Càng đến gần chợ, hàng rong và cửa hàng càng nhiều, không khí cũng nhiệt
náo hơn. Trên đường ngoại trừ người và dê còn có lừa và ngựa, nhưng phần
nhiều là những con lạc đà cao lớn chầm chậm đi qua bên cạnh cô.

Thương nhân tụm năm tụm ba cùng nhau, có khi trên bàn còn chăng một
khối vải, cô không nhìn thấy, không biết họ đang làm gì.

"Đó là mặc cả."

Nghe thấy tiếng hắn cô liền quay đầu lại, hắn nói tiếp.

"Bên mua và bên bán sẽ đưa ra giá của mình ở dưới tấm vải đó, nếu đồng ý
thì giao dịch, không đồng ý cứ tiếp tục dùng tay ra hiệu để mặc cả."

"Vì sao phải che vải?" Cô khó hiểu hỏi.

"Che vải là để đề phòng bị người khác thấy đối phương ra giá, đỡ cho
người kế tiếp cũng đến dùng giá thấp như vậy, thậm chí thấp hơn để yêu
cầu giao dịch."

Cô bỗng hiểu ra, nói: "Cho nên che vải là để có không gian mặc cả?"

"Đúng." Hắn gật đầu.

"Sao huynh biết những thứ này?" Cô cho rằng hắn chỉ ở trong quân doanh
suốt ngày chinh chiến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.