CHIẾN LANG - Trang 248

dáng người hắn cường tráng, mặt đầy vết sẹo, cho dù hắn không quắc mắt
cũng có vẻ dọa người, không có thương nhân nào dám lừa hắn.

Quả đúng như lời hắn nói, nơi này từng xảy ra chiến sự cho nên có vài căn
nhà, mái ngói vẫn còn lưu lại tàn tích. Nhưng dù vậy, mọi người tụ tập ở
nơi đây đã bắt đầu sửa lại đường xá, phòng ốc, sắp xếp ở lại nơi này.

Ngoại trừ thương nhân, cô phát hiện nơi này cũng có ít tàn binh, nhưng đa
số đã bỏ quân phục, chuyển thành hộ vệ, bảo tiêu của thương nhân. Cô
nhận ra là vì có một số người vẫn giữ quân đao, đi quân hài cũ nát. Tòa
thành này nằm ngoài pháp luật, không ai hỏi đối phương đến từ đâu, muốn
đi đâu, mọi người không quá quan tâm đến chuyện của người khác.

Cô bị khu chợ náo nhiệt hấp dẫn. Trước kia cô chỉ biết vùi đầu vào sách, vẽ
sơ đồ, tạo binh khí, rất ít khi ra ngoài. Cho dù có thì phố xá ở quê hương cô
cũng không nhiều thứ kỳ lạ hiếm thấy khiến cô không dời mắt được như ở
đây.

Mỗi khi cô nhìn thấy cảnh tượng chưa bao giờ chứng kiến, hoặc thấy
thương phẩm lạ lẫm, hắn sẽ chủ động giải thích cho cô. Hắn giống như lớn
lên ở đây vậy, gần như không có gì hắn không biết. Cô nhanh chóng phát
hiện hắn còn biết vài thứ tiếng, có thể trao đổi đơn giản với đối phương.

Hắn luôn luôn nắm tay cô, gặp nơi đông người hắn thậm chí sẽ ôm đầu vai
cô, che chở cô ở trong ngực, không để người khác xô đẩy cô.

"Đại gia, mua cho phu nhân một chiếc lược đi?"

Khi bọn họ mua xong dược liệu cuối cùng định rời đi, quán bán lược gỗ,
hộp gỗ, trâm cài bên cạnh lớn tiếng chào hàng, "Lược gỗ, trâm cài chỗ ta
đều do thợ khéo người Giang Nam nước Tống dùng tử đàn làm đấy. Hoa
văn màu trắng này là khảm ngọc trai, tay nghề hạng nhất."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.