CHIẾN LANG - Trang 329

Hắn rất thích nắm tay cô, bàn tay to có thể bao trọn tay cô. Hành động ấy
không chỉ khiến bàn tay mà còn cả trái tim cô ấm áp. Có đôi lúc, khi hắn
nắm tay cô giống như bây giờ, khi hắn hôn cô, mỗi đêm hắn nhìn vào mắt
cô, cùng cô hợp lại làm một thật sâu, cô sẽ có cảm giác hai người không chỉ
kết hợp về thể xác mà trái tim cũng gắn bó, ngay cả hồn phách cũng hòa
vào làm một.

Cô không biết, có phải chỉ có cô mới có cảm giác ấy thôi không, cô không
dám hỏi người đàn ông bên cạnh, sợ hắn sẽ vì áy náy mà nói dối, còn tệ
hơn là ngay đến cả nói dối cũng không nói nổi.

Cho nên hắn cứ như lúc này là được rồi, chỉ cần hắn vẫn ở bên cô là tốt rồi.

Cô nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn, cùng hắn sóng vai bước đi, đi qua những
cửa hàng đang bắt đầu lục tục dọn hàng phía trước, đi qua đàn ngựa, lạc đà,
mấy con dê bên cạnh.

Khi hai người đi đến cuối phố, bỗng nhiên cô nhìn thấy một đám nô lệ nam
ở góc đường, trốn trong góc co rúm lại ăn xin. Có người còn giơ bảng, nói
hắn biết chữ có thể làm công, cái gì cũng làm. Nhưng bất hạnh là trên mặt
bọn họ bị in dấu, người ta vừa nhìn đã biết ngay họ là nô lệ, là đào binh,
cho nên không ai dám thuê họ, dù là ở đây cũng không ai dám.

Cô bất giác dừng bước, kinh ngạc nhìn dấu ấn trên mặt mấy người nô lệ
kia.

Hắn nắm chặt tay cô.

"Đừng nhìn."

Tim cô run lên, đột nhiên hoàn hồn, vội vàng quay lại, cổ họng nghèn
nghẹn.

"Nàng không giúp họ được đâu." Hắn nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.