CHIẾN LANG - Trang 330

Đúng vậy, cô ốc còn không mang nổi mình ốc. Tuy hắn và cô không hẳn là
không một xu dính túi giống như lúc mới đến đây, nhưng cũng không có
tiền dư dả. Hằng ngày cô đều ghi chép, tiền thuốc, tiền cơm, còn có tiền
mượn để buôn bán, hai người còn nợ A Linh 220 đồng tiền.

Cô thông cảm cũng vô ích, thậm chí cô còn không có thức ăn thừa để cho
họ.

Huống hồ, cô và hắn cũng là đào binh, chắc chắn vẫn đang bị truy nã, tối
kỵ nhất là có liên quan gì đến những người cũng là đào binh. Họ trốn còn
không kịp, tội gì lại tự tìm gánh nặng cơ chứ.

Cô ép mình quay mặt đi, nhưng không thể không nghĩ tiếp. Nếu lúc trước
cô gặp phải chủ nhân của những người kia, chỉ sợ bây giờ cũng có kết cục
giống thế.

Những ngày sau đó, cô thường im lặng, hắn cũng không nói gì. Đến đêm
lên giường, hắn lại nhiệt tình lạ thường như đang trốn tránh điều gì đó.
Dường như chỉ khi ở cạnh cô, hắn mới có thể quên chuyện đó. Cô biết đó là
gì, biết những người đó khiến hắn nhớ tới quá khứ đau thương trước kia.

Cả cô cũng vậy, lúc nào cũng thấp thỏm nhớ tới hình ảnh những người đào
binh chịu gió rét suốt mấy ngày qua.

Cô không tự chủ được ôm chặt hắn, hôn hắn, cảm thụ sức mạnh tràn trề và
sinh mạng của hắn.

Hắn muốn cô không chỉ một lần, cuối cùng cũng làm cô không thể suy nghĩ
được gì nữa, chỉ có thể đưa hai tay ra ôm hắn thật chặt, cho đến khi hai
người mệt mỏi kiệt sức ôm nhau đi vào giấc ngủ.

Nửa đêm, cô bị lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.