CHIẾN LANG - Trang 371

"Bởi vì..." Cô liếm đôi môi khô ráp, lúng túng nói: "Cha ta là thợ ở Đại
Tống, ta từ nhỏ đã đi theo ông. Ông ấy dạy ta đọc sách, vẽ, thiết kế... Mấy
thứ này..." Phát hiện tay mình đang run, cô đặt bút lên bàn.

"Chàng đừng nói là do ta vẽ, hãy nói... Nói là thương lữ qua đường cung
cấp..."

"Vì sao?" Hắn không hiểu, cô có thiên phú, mặc dù là phụ nữ nhưng điều
đó không hề ảnh hưởng tới tài năng của cô, sao cô lại muốn giấu?

"Bởi vì... Ta... Cha ta... Đắc tội với..."

Cô nói đến một nửa, cuối cùng không nói được nữa, cắn môi ngừng lại.

"Cha nàng đắc tội với ai?"

Hắn lại hỏi, muốn biết nguyên nhân khiến cô rời xa quê hương nghìn vạn
dặm. Ai biết vừa hỏi xong, đã thấy cô bịt miệng, nước mắt lại trào lên rồi
lặng lẽ rơi xuống như chuỗi hạt trân châu.

Nước mắt của cô bóp nghẹt trái tim hắn, khiến hắn lại luống cuống tay
chân.

Chết tiệt, từ khi quen biết tới nay cô rất ít khi khóc, hôm nay cô lại giống
như được làm từ nước vậy.

"Thôi, ta xin lỗi, không sao, cha nàng đắc tội với ai cũng không quan trong,
nàng đừng khóc, đừng khóc nữa..." Hắn kích động ôm cô vào trong lòng,
vỗ về lưng cô, nói: "Ta sẽ nói là thương lữ cho ta, sẽ không nói là nàng vẽ."

Những lời quan tâm và dịu dàng của hắn chỉ làm cho tim cô càng đau hơn.
Cô túm chặt vạt áo hắn, ở trong lòng hắn khóc không thành tiếng, cuối
cùng không chịu nổi thốt lên: "Không phải... Chàng không hiểu... Không
phải cha... Là ta... Là ta vẽ bản vẽ Hắc Hỏa, là ta đốt bản vẽ ấy..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.