CHIẾN LANG - Trang 373

"Cha phóng hỏa tự thiêu chỉ vì bảo vệ ta và mẹ..." Cô khóc khàn cả giọng:
"Đêm đó... Ông ấy đã nói rằng sẽ gặp ta và mẹ ở ngoài thành. Ông ấy chưa
bao giờ nói dối nên ta không biết ông ấy lại... Ta không ngờ ông ấy lại lừa
ta... Ta nhìn thấy Hắc Hỏa, nghe thấy tiếng nổ, ta muốn quay lại tìm cha,
nhưng mẹ giữ ta, không cho ta quay lại..." Cô đau đớn ôm chặt hắn, nước
mắt không ngừng rơi.

Hắn có thể cảm nhận được sự đau khổ của cô, nỗi đau ấy siết chặt trái tim
hắn khiến tim hắn cũng đau.

"Ta không cố ý... Ta chế tạo nó... Là để ngăn địch... Ta chỉ sửa lại phương
pháp phối chế của Vạn Nhân Địch, ta không biết Hắc Hỏa lại gây ra tai họa
lớn đến thế... Ta cho rằng chỉ cần uy lực đủ mạnh, kẻ địch nhìn thấy sẽ
không dám tiến lên, sẽ không dám tấn công... Nhưng ta đã quá ngây thơ...
Khi ta phát hiện Vương gia định dùng nó để làm gì, khi ta phát hiện hắn
không chỉ muốn dùng để thủ thành mà còn để công thành, ta lập tức đốt bản
vẽ. Cha trở về phát hiện ra liền lập tức đưa ta và mẹ chạy trốn... Là lỗi của
ta, không phải cha, là ta... Đều là tại ta..."

Cô đau khổ tự trách, khóc đến mức không đứng vững, cơ thể nhỏ nhắn run
rẩy trong lòng hắn, nước mắt không ngừng chảy xuống. Cha cô vì cô mà
chết, mẹ cô lại vì cứu cô mà chết, khó trách lần đầu gặp cô trong mắt cô lại
có vẻ tuyệt vọng đến vậy.

"Cha đã chết... Mẹ đã chết... Đều là tại ta... Nếu không phải bởi vì ta... Nếu
không phải vì ta..." Cô nghẹn ngào không nói tiếp được nữa, chỉ nằm trong
lòng hắn khóc lớn.

Hắn không thể tưởng tượng nổi sao cô có thể chịu đựng được những
chuyện này. Hắn biết cô buộc phải rời xa quê hương, nhưng không ngờ
đằng sau lại có nguyên nhân khúc chiết đau khổ như thế.

"Ta xin lỗi, ta rất xin lỗi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.