CHIẾN LANG - Trang 393

Có một lần hắn cưỡi ngựa ra ngoài thành, còn thấy cô ta đứng ở bờ sông,
một con báo tuyết đứng uống nước ngay cạnh chân cô ta, để cô ta vuốt ve
lông nó, giống như nó được cô ta nuôi từ nhỏ vậy.

Hắn không làm phiền cô ta và con báo tuyết, chỉ lặng lẽ giục ngựa xoay
người đi. Dù thế nào đi chăng nữa thì nữ pháp sư kia cũng chưa bao giờ
làm hại hắn và Tú Dạ. Mà hắn biết, mỗi người trên đời này đều có bí mật
không muốn để cho người khác biết.

"Ta nghĩ, nếu cô ấy đang tìm người, chứng tỏ người nọ rất quan trọng với
cô ấy."

Lời hắn nói khiến cô ngẩng đầu lên, nhìn hắn: "Có lẽ chúng ta nên hỏi xem
cô ấy đang tìm ai, chúng ta có thể giúp một chút."

Hắn nhìn người con gái lương thiện này, trong lòng thật ấm áp. Hắn không
cho rằng bọn họ sẽ giúp được gì cho nữ pháp sư kia, nhưng hắn không phản
đối, chỉ không nhịn được cúi đầu hôn môi cô.

Nụ hôn ấy rất nhẹ, rất dịu dàng, tràn ngập ngàn vạn nhu tình.

Trái tim cô khẽ run, chỉ nghe thấy hắn lại gần bên tai nói nhỏ ngôn ngữ dị
tộc kia, khiến đầu ngón chân cô đều cuộn lại. Một năm qua, cô đã cố gắng
học tập nhiều loại ngôn ngữ, đã sớm nghe hiểu được những lời hắn nói với
cô khi hoan ái.

"Nàng là ánh trăng dịu dàng của ta, là mưa trong sa mạc của ta, là bông hoa
nhỏ dũng cảm trong trời đông lạnh giá của ta, tình nhân xinh đẹp, tình yêu
của ta..." Những lời tâm tình cảm động như thế được hắn nói ra lại càng
động lòng người hơn. Cô suýt nữa đã bật thốt lên nói cho hắn tất cả tình
cảm trong lòng, giống như lần đầu tiên cô nghe hiểu những lời ấy, giống
như mỗi khi hắn nói cho cô nghe những lời đầy tình ý đó vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.