CHIẾN LANG - Trang 60

Mặc dù Tháp Lạp Cổn cũng là nô lệ, nhưng hắn thường xuyên bắt nạt
người nhỏ yếu. Khi không cũng sẽ đánh lính nô lệ địa vị thấp hơn. Cho nên
mỗi lần thấy hắn từ xa, cô sẽ trốn càng xa càng tốt. Trong thời gian tới, cô
cũng không muốn gây chuyện, lại càng không muốn vì quái vật kia mà bị
đánh.

Làm nô lệ phải bán mạng làm việc, không thể tùy ý rời khỏi khu doanh nô
lệ này. Sáng sớm ngày thứ mười, cô đã triệt để hiểu được chuyện này.

Đêm trước vẫn bình thường như mọi hôm, tất cả mọi người đều mệt đến
mức ngã xuống đất liền ngủ. Nhưng sáng sớm hôm sau, cô vừa vén cửa lều
lên bỗng phát hiện có chút không ổn.

Bình thường, lúc cô ra ngoài nhận cơm thì đa số mọi người đã thức dậy ăn
cơm. Bắt đầu có tiếng nói chuyện lác đác, có người dọn lửa trại, có người
gấp chăn tối hôm qua, có người mặc giáp da, bộ bảo vệ tay cũ nát. Lúc này
mọi người đáng lý đã sớm hoạt động, nhưng hôm nay thì không.

Nơi đóng quân lặng ngắt như tờ, nhưng không phải bởi vì không có người,
tất cả lính nô lệ đều đang đứng trước bãi đất trống trước căn lều tròn rách
nát này. Trên mặt hơn trăm người đàn ông đều có vẻ sợ hãi, tất cả bọn họ
nhìn chằm chằm vào cùng một vị trí. Cô nhìn theo ánh mắt bọn họ, chỉ thấy
hai kỵ binh ngồi trên lưng ngựa đứng ở trước cửa nơi đóng quân. Một
người trong số đó cầm đầu một sợi dây thừng, đầu kia của dây thừng trói
hai tay một người đàn ông. Bọn họ kéo giật dây thừng, trói người nọ vào
cọc gỗ dựng thẳng bên cửa ra vào.

Trong nháy mắt, người đàn ông kia bị kéo thành hình chữ thập, treo giữa
không trung. Mà tai và lỗ mũi người nọ đã bị cắt, chỉ để lại lỗ máu đậm
đặc. Mặc dù máu ở đó đã bắt đầu khô lại, nhưng nhìn vẫn rất ghê người.

Cô ngẩn ra, chỉ cảm thấy da đầu run lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.