"Nước ta cùng Long Dược cách con sông Ngọa Long , chiến thuyền của
chúng ta sẽ có ưu thế hơn so với Long Dược, nhưng huynh xem Ngọa long
sông này thật dài, nếu khai chiến, căn bản là phòng không thể phòng, nếu
thật muốn đánh, còn không bằng chúng ta động thủ trước, như vậy cơ hội
nắm chắc thắng lợi sẽ lớn hơn chút.
Quả thật theo như lời Hàn Tuyết , Ngọa Long sông chảy qua Bích Lạc từ
bắc đến nam , phía nam hơn phân nửa khúc sông trùng với đường ranh giới
hai nước. Nếu thật muốn khai chiến, dòng sông như vậy căn bản không
cách nào phòng bị.
Hàn Tuyết ngón tay hướng xuống khoảng màu vàng của Kim Sa quốc,
"Kim Sa là quốc gia không có khả năng cùng chúng ta khai chiến nhất, bọn
họ hiện tại quốc nội phân tranh không ngừng, nội loạn liên miên, mấy thân
vương tranh vương vị không biết trời đất, nơi đó chỉ có thời gian quản sự
nước hắn." Ngón tay dời về phía màu tím của Khánh quốc, "Khánh quốc
nhiều năm qua vẫn Quốc Thái Dân An, xã hội ổn định, quốc khố tràn đầy,
nếu quả thật khai chiến, Khánh quốc sẽ là đối thủ lớn nhất của chúng ta ."
Hoàng Phủ Hạo Thiên trầm mặc , hắn lên ngôi bất quá cũng chỉ ngắn
ngủn bốn năm, chuyện phiền toái này cũng là lần đầu tiên xảy ra.
Hàn Chiến thanh âm trầm ấm bổ sung: "Bích Lạc cùng Khánh quốc tiếp
giáp nơi thảo nguyên là vùng đất bằng phẳng, so với Long Dược không
chống đỡ được, nếu khai chiến mà tấn công không tốt để thất thủ thì địch sẽ
thần tốc tràn vào trong." Hiện tại Bích Lạc hơn phân nửa binh mã trú ở Kim
Sa, Khánh quốc, cùng Long Dược biên cảnh, nhưng cho dù tất cả binh mã
đều xuất ra thì ba chỗ này lại có hai nơi là không thể phòng không phòng
đấy.