CHIẾN LUYẾN TUYẾT, HÀN TUYẾT TRUYỀN KỲ - Trang 269

“Điều đó cũng khó trách, hai người này vui vẻ ở chung một chỗ cũng

được mười năm rồi?” Hoàng Phủ Phượng Thiên vung ống tay áo lên mời
Hoàng Phủ Hạo Thiên an tọa xong, mình mới đến bên cạnh hắn ngồi xuống,
“Hiện tại hắn đã vất vả đem Tuyết Nhi ăn vào bụng, là danh chính ngôn
thuận chiếm lấy đoạt được, còn có thể bỏ qua chỗ nào? Lấy cá tính lạnh
lùng đơn giản của Hàn Chiến, như vậy cũng là chuyện thường tình thôi.”

Hoàng Phủ Hạo Thiên nghiêm mặt, quay đầu nhìn Hoàng Phủ Phượng

Thiên nói: “Khánh Vương luyện binh, sao ngươi lại theo dõi?”

“Khánh Quân vẫn lấy hiền đức răn dạy đời sau, tôn chỉ một lòng không

tranh đầu truyền bá giữa thế nhân kia, Thần đệ không cho là đúng.”

“Sao lại nói vậy?”

“Thay vì nói một lòng không tranh đấu, không bằng nói lúc ấy thực lực

còn chưa đủ, qua nhiều năm như thế, Khánh quốc bởi vì có Khánh Vương
lão luyện, hiện nay đã binh cường mã tráng, quốc khố đủ đầy, lương thảo
kín kho. Thực lực như vậy, cho dù quân chủ không tranh, hạ thần cũng sẽ
tranh, nước ta chỉ cách Khánh quốc một vùng đất bằng phẳng, nếu Khánh
quốc muốn tranh hùng, thì Bích Lạc quốc chúng ta chính là đứng mũi chịu
sào.” Nhớ lại thành nhỏ nơi biên cảnh vô dụng kia, Hoàng Phủ Phượng
Thiên lại khổ não lắc đầu một cái.

“Không, Bích Lạc quốc chúng ta mặc dù ở vị trí nguy hiểm nhất, nhưng

cũng là an toàn nhất, bởi vì có cái gọi là “Môi hở răng lạnh”, trừ khi bốn
nước liên thủ cùng đánh Bích Lạc ta, nếu không, phe ta chắc chắn có cơ hội
phản chiến, cùng lắm cũng chỉ là gặp nhau trên chiến địa mà thôi.” Bích
Lạc nằm ở nơi trung tâm bốn nước, vị trí địa lí đặc thù có thể trải qua ngàn
năm chưa từng thay đổi chính là bởi vì một câu bốn chữ ngắn gọn “Môi hở
răng lạnh” này.

“Ý của hoàng thượng là?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.