CHIẾN THẦN - Trang 544

Ánh nắng ấm áp ngày đông phủ kín hơn nửa thư phòng, gương mặt trầm

tĩnh của hai vị thống lĩnh trở nên rõ ràng, sinh động hơn bao giờ hết. Cố
Triệt dựa lưng vào chiếc ghế dài bằng gỗ hoa lê, quân phục nguyên soái
màu xanh đậm càng tôn lên khuôn mặt trắng trẻo cùng cặp mắt sắc lạnh như
băng. Dáng ngồi của anh trước giờ vẫn nghiêm túc như vậy, chưa bao giờ
đổi khác, sắc mặt cũng toát ra luồng khí thế bức người.

Thẩm Mặc Sơ ngồi đối diện anh, quân phục đen huyền chỉnh tề, trên

gương mặt anh tuấn là nụ cười ngang tàng. Dưới hàng mày đen rậm là đôi
mắt sáng như thể có ngọn lửa thiêu đốt. Khi anh ta ngước mắt lên, khuôn
mặt màu lúa mạch kiên nghị thỉnh thoảng lại ánh lên sát khí bừng bừng.
Cho dù là người thân thiết với anh ta như Hứa Mộ Triều cũng không tránh
khỏi cảm giác rùng mình sợ hãi.

Thấy cô đứng lên, ánh mắt hai người đồng loạt liếc qua, dừng lại trên

người cô rồi nhanh chóng dời đi.

“Anh nắm chắc bao nhiêu phần thắng.” Cố Triệt hỏi.

Thẩm Mặc Sơ cười vẻ thâm trầm. “Tôi đã đợi một trăm năm rồi.”

“Tôi chờ tin tức của anh. Nếu như thất bại, phải đảm bảo người của tôi sẽ

trở về an toàn.” Cố Triệt thản nhiên nói.

“Được.”

Hai người lại chìm trong yên lặng một lát, rồi Thẩm Mặc Sơ đứng lên,

nói: “Xong chuyện này, ba mươi vạn quân zombie sẽ vây đánh quân đoàn
người máy từ phía sau. Cáo từ!”

Cố Triệt gật đầu, gọi: “Người đâu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.