CHIẾN THẦN - Trang 578

Hứa Mộ Triều không biết quần áo trên người cô đã bị cởi bỏ lúc nào,

càng không biết mình đã khôi phục lại hình dáng con người tự bao giờ. Chỉ
có điều, khi ngước mắt lên, liền nhìn thấy mái tóc ngắn, đen mượt và bả vai
rộng lớn, cường tráng như báo hoang của Thẩm Mặc Sơ hiển hiện trước
mắt.

Lẽ nào anh ta đã hạ độc cô? Thế nên dù đã thoát khỏi vòng tay kìm kẹp

của anh ta nhưng cơ thể cô vẫn mềm nhũn, muốn cử động cũng không
được. Cô định lên tiếng, thế nhưng kì lạ là âm thanh cô phát ra chỉ có những
tiếng thở dốc nhẹ nhàng.

Thẩm Mặc Sơ vùi đầu vào ngực cô, ra sức hít hà. Cảm giác tê dại đến

thấu xương này trong nháy mắt đã lan ra toàn thân khiến cô không ngừng
run rẩy. Khi anh ta ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn cô bằng ánh mắt thâm
trầm, thứ cô nhìn thấy lại chỉ là hai ngọn lửa thiêu đốt giữa đêm đen, hết
sức nhức nhối.

“Anh muốn em.” Bờ môi anh ta dần trượt xuống, bàn tay cũng di chuyển

xuống eo cô.

“Em cũng muốn anh.” Cô nghe thấy mình vang lên. Nhất định là do

thuốc mê, nên cô mới nói ra những lời như vậy. Trong nội tâm của cô lúc
này không hề có chút xấu hổ, do dự hay đau khổ nào.

Sự ham muốn của cô, dưới sự kích thích của đôi môi và bàn tay của

Thẩm Mặc Sơ, càng lúc càng trở nên mãnh liệt, trong đầu cô phút chốc chỉ
còn lại dục vọng dâng trào. Đôi tay cô đã khôi phục lại chút sức lực, liền
chậm rãi ôm chặt lấy bả vai rắn chắc của anh ta. Cơ thể Thẩm Mặc Sơ vì sự
chủ động động chạm này của cô mà đột nhiên run rẩy.

Cô nghĩ, thì ra ý chí có kiên cường đến cỡ nào cũng không thể chống cự

nổi vua zombie.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.