CHIẾN THẦN - Trang 592

Cô tự nhủ với mình: Hứa Mộ Triều, ngươi không thể khuất phục được,

cũng không thể chết, tuyệt đối không thể. Bất kể là Hứa Mộ Triều hay là
Quang ảnh thú, cũng không thể khuất phục sự xâm phạm này.

Bởi vì Cố Triệt… bởi vì anh ấy…

Vị thủ lĩnh loài người cao quý ủ rũ gục đầu xuống, bên khóe miệng rỉ ra

một dòng máu tươi. Nếu nhân dân đế đô mà nhìn thấy cảnh này, chắc hẳn
bọn họ sẽ đau lòng đến chết. Thế nhưng âm mưu và ám sát, tình yêu và sự
phản bội từ xưa đến nay vẫn luôn đến mà không báo trước. Nơi cách đế đô
hàng nghìn kilômét, ở căn cứ lâm thời của bộ chỉ huy, trong thư phòng của
Cố Nguyên soái, sự việc này đã lặng lẽ xảy ra.

Không thể dùng súng, vì bất kể là loại súng giảm thanh nào cũng sẽ có

khói thuốc súng làm kinh động đến bộ phận giám sát. Cũng không thể dùng
dao, bởi khi lẻn vào khu căn cứ, tất thảy những dụng cụ có lưỡi sắc đều
không thể tránh khỏi tia hồng ngoại ở tuyến phòng ngự. Thế nên đám
zombie đành dùng tay không để tấn công Nguyên soái đang dần chìm vào
cơn hôn mê.

Một gã zombie lạnh lùng giáng một đấm thật mạnh vào bụng Cố Triệt.

Cố Triệt lập tức gập người lại vì đau đớn, sau đó anh ngẩng đầu lên, máu
tươi từ miệng phun ra thành dòng. Dòng máu đó trào lên nơi lục phủ ngũ
tạng bị tổn thương, như đang tiễn biệt vị thống lĩnh loài người, dưới sàn,
từng vũng máu lớn không ngừng lan rộng.

Mùi máu tanh kích thích thị giác của vua zombie. Dù sao thì anh ta vẫn

mang lòng kính trọng vị Nguyên soái loài người bất khuất này, không đành
lòng làm nhục anh thêm nữa. Vua zombie khẽ nhíu mày, tỏ ý muốn đám
thuộc hạ hãy nhanh chóng giải quyết Cố Triệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.