CHIẾN THẦN - Trang 690

Giọng nói lạnh lùng của anh ta khiến lòng cô chùng hẳn xuống.

“Em là người duy nhất tôi yêu trong lúc tôi thức tỉnh, tôi sẽ không

nhường em cho bất cứ kẻ nào.”

Bước chân của Hứa Mộ Triều hơi khựng lại, là một kẻ giết người không

gớm tay nhưng cô vẫn không kìm nổi mà rưng rưng nước mắt. Cô nhớ đến
lúc Thẩm Mặc Sơ mất tích, cô đã rất lo lắng cho anh ta; cũng nhớ đến
những lúc anh ta bất chấp tất cả để âm thầm bảo vệ tính mạng cô. Nếu
không nhờ có Thẩm Mặc Sơ, Hứa Mộ Triều lúc này đã sớm trở thành nửa
người nửa máy rồi.

“Vậy sao?” Cô xoay người lại, buồn bã nói: “Nếu Huggins muốn có tôi

thì sao?”

Thẩm Mặc Sơ nhìn cô, chậm rãi nói: “Tôi trung thành với Huggins.”

Tôi trung thành với Huggins…

Những lời này giống như lời nguyền, như thuật thôi miên xâm nhập vào

từng mạch máu của Thẩm Mặc Sơ, thậm chí hòa quyện vào hệ gene của anh
ta. Anh ta biết mình đang làm gì, cũng biết mình đã từng hứa hẹn chính
nghĩa với cô gái trước mặt này như thế nào. Chỉ là, anh ta buộc phải trung
thành với Huggins, không có cách nào thay đổi, cũng không có cách nào
chống lại. Nếu không, anh ta sẽ không còn là chính mình nữa, zombie cũng
không còn là zombie. Thế giới của anh ta cũng sẽ vì thế mà mất đi nguyên
tắc.

Tuy đã sớm đoán được câu trả lời này, vậy nhưng trong lòng Hứa Mộ

Triều vẫn chùng hẳn xuống. Cô biết lúc này, lời nói hay tình yêu đích thực
gì đó chẳng thể khiến anh ta thức tỉnh được, cô chỉ có thể nhìn người đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.