CHIẾN THẦN - Trang 803

Ngày đó, khi anh trở lại thư phòng, cả căn phòng đều tối đen một mảnh.

Vậy mà cô gái chẳng biết từ lúc nào đã say ngủ trên xô pha lại giống như
một tia sáng rực rỡ, chiếu rọi cả tầm mắt của anh.

Vị Nguyên soái từ trước đến nay vẫn luôn coi thời gian là vàng bạc, lần

đầu tiên phá lệ không bật đèn, cũng không làm việc, còn cho mọi người lui
ra ngoài. Anh cởi áo khoác của mình ra, đắp lên người cô, sau đó ngồi trong
bóng đêm yên tĩnh, lẳng lặng ngắm nhìn cô, nhìn đến mức không biết chán
mắt.

Sau đó, cô hình như mơ thấy gì đó, khóc nức một tiếng rồi tỉnh dậy, nhìn

thấy anh thì cười lạnh, nói: “Nguyên soái, nếu ngài muốn lấy Hứa Mộ Triều
tôi ra để làm mồi nhử thì cứ việc nói thẳng một tiếng.”

Nếu là những người khác, dám chất vấn dụng tâm của anh, dám nhục mạ

thẳng vào mặt anh như thế thì đã bị anh giết chết ngay tại chỗ rồi. Thế
nhưng đối với cô lại không như vậy, anh muốn lên tiếng giải thích, giải
thích cho người ngốc nghếch như cô biết rằng, anh sẽ không bao giờ lừa gạt
thuộc hạ của mình đi chịu chết.

Chỉ là, còn một câu nói anh vẫn chưa thốt ra.

Anh làm sao có thể đẩy Hứa Mộ Triều vào chỗ chết được chứ?

Thế nhưng sau màn mâu thuẫn này cũng không phải là không thu hoạch

được gì. Sau hôm đó, Cố thị bỗng nhiên có thêm một thành viên mới, Hứa
Mộ Triều đã đặt tên cho nó là Cố Tiểu Bạch, Cố Triệt vốn không hề thích
chú chó nhỏ Tiểu Bạch này, thế nhưng khi thấy cô ôm nó, tự xưng là “mẹ”,
anh bỗng dưng có cảm giác, sự tồn tại của loài động vật cấp thấp không hề
có năng lực chiến đấu này cũng có một chút giá trị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.