CHIẾN THẦN - Trang 810

Hứa Mộ Triều nghĩ mà đỏ mặt, ánh mắt khẽ lướt qua một lượt, sau đó

nhắm trúng một chiếc quần dài thời thượng treo phía trên… Vậy thì mặc
quần đi.

Cứ nghĩ đến việc người nào đó khi nhìn thấy cô mặc chiếc quần dài với

nguyên một hàng khuy thế này, có lẽ sẽ không nhịn được mà nhíu chặt hàng
mày, trong lòng cô bỗng nảy sinh cảm giác đắc thắng một cách kì lạ.

Sau đó, đầu óc lại rất “không trong sáng” mà nghĩ đến một từ…

Thú vui khuê phòng.

Hứa Mộ Triều vừa mở cửa phòng, định bước ra thì từ trong bóng tối đã

có người nhanh chóng đi tới, cung kính hỏi cô muốn dùng bữa sáng ở đâu.
Cô ngắm nhìn sắc thu đã phủ kín cả bãi cỏ khu vườn bên ngoài, gật đầu rồi
chỉ ra đó.

Lúc này đã là hơn mười giờ sáng, ánh mặt trời soi tỏ khắp nơi. Hứa Mộ

Triều uống canh táo đỏ ngân nhĩ, nheo cặp mắt to tròn ngắm nhìn phủ họ
Cố rộng lớn chìm trong sự tĩnh lặng, im lìm. Lúc này, anh đang họp ở đâu
nhỉ?

Phủ họ Cố lớn như vậy, thoạt nhìn tựa như không có ai, hoàn toàn vắng

vẻ mà an toàn. Chỉ khi cẩn thận quan sát mới có thể thấp thoáng nhìn thấy
các trạm gác ẩn mình nơi góc khuất, cùng với một vài bóng người mờ nhạt
đi tuần quanh các hành lang khu nhà. Cố Triệt đã trưởng thành trong môi
trường này, vậy tính cách quái gở của anh liệu có phải được bắt nguồn từ
bầu không khí lạnh lẽo của gia đình giàu có này hay không?

Nơi này tuy rằng buồn chán nhưng bởi vì anh đã lớn lên ở đây, cho nên

trong mắt Hứa Mộ Triều, từng ngọn cây ngọn cỏ đều bất giác trở nên thân
thiết đến lạ kì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.