CHIẾN THẦN - Trang 809


Ánh mặt trời chói chang, rực rỡ.

Hứa Mộ Triều tỉnh giấc, mình mẩy đau như dần, vươn vai một cái, lại

đưa tay đấm đấm sống lưng nhức mỏi. Một cảm giác khác lạ lập tức truyền
đến từ nơi tư mật khiến cô bất giác nhớ lại chuyện đêm qua. Hứa Mộ Triều
lại lần nữa đỏ mặt, tim đập thình thịch, trong lòng tràn ngập niềm hạnh
phúc vô bờ.

Trên chiếc giường lớn trắng tinh chỉ còn lại một mình cô, Cố Triệt chắc

hẳn đã đi họp từ sáng. Trên gối dường như vẫn còn lưu lại hơi thở trong trẻo
mà lạnh lùng của anh… Ấy, dường như còn có cả mùi hương trên cơ thể
anh nữa…

Hứa Mộ Triều nằm một mình trên giường, nhìn trần nhà mà cười ngẩn

ngơ.

Một lúc lâu sau, cô mới rời khỏi giường với tinh thần sảng khoái, nhìn

thấy đống váy áo bị người nào đó mạnh bạo lột ra đêm hôm qua, bây giờ đã
được xếp ngay ngắn, đặt nơi cuối giường, cô khẽ mỉm cười hạnh phúc.

Đây có phải… là lần đầu tiên ngài Nguyên soái gấp quần áo không nhỉ?

Cô mang tâm tình phơi phới đi rửa mặt, sau đó đứng trước tủ quần áo

chật ních những bộ váy liền sặc sỡ sắc màu, ngay tại giây phút này, lần đầu
tiên cô cảm thấy bối rối vì không biết nên mặc gì mới được.

Có vẻ như anh rất thích nhìn thấy cô… mặc váy, mà giống như cái váy

tối hôm qua thì càng tốt…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.