CHIẾN THẦN - Trang 827

đó như muốn chọc mù mắt đám binh sĩ loài người và thú tộc đang đứng
đây.

Mọi người nhất tề quay về phía anh, nghiêm trang hành lễ. Cả doanh trại

trong phút chốc im lặng như tờ.

Sau đó…

“Nguyên soái…”

“Sao lại có thể trẻ như vậy được nhỉ…”

“Mẹ kiếp, cậu không nhìn thấy quân hàm kia sao?”

“À à… Tôi lại có thể tận mắt nhìn thấy Nguyên soái cơ đấy, thật là vinh

dự…”

Tuy đang hành lễ và đám người thú đã cố hạ giọng thấp nhất có thể,

nhưng đối với lỗ tai của mọi người thì vẫn cứ oang oang như cũ. Xen lẫn đó
là những tiếng bàn luận khe khẽ của binh sĩ loài người. Với hầu hết mọi
người, đây là lần đầu tiên được nhìn thấy Nguyên soái. Chỉ giây lát sau,
toàn bộ doanh trại đã lại ồn ào huyên náo hẳn lên. Hứa Mộ Triều âm thầm
lè lưỡi, nói nhỏ với đám người thú: “Tôi đi đây, các cậu bảo trọng!”

Không một ai thèm đoái hoài đến cô, bởi vì lúc này, ai cũng bị kích động

khi được nhìn thấy Nguyên soái, mặc dù chưa nghe thấy anh nói tiếng nào.
Chỉ có Đại Võ vẫn còn giữ được chút vẻ bình tĩnh, lắc đầu một cái, nói:
“Đúng là một đám cổ lỗ sĩ!”

Trong ánh mắt kính nể và ngưỡng mộ của mọi người, Hứa Mộ Triều

bước nhanh về phía Cố Triệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.