CHIẾN THẦN - Trang 852

Quả nhiên, Cố Triệt hơi nhíu mày, sau đó nhanh như chớp bật người nhả

về phía sau hai con thú nhỏ, lưỡi dao sắc bén chĩa thẳng vào gáy chúng…
Động tác hết sức nhanh nhẹn, thuần thục. Trong số những người ở đây, chỉ
có vài người có thể nhìn thấy rõ động tác của anh, đương nhiên là không
bao gồm hai con thú tâm thần kia.

Đợi đến khi anh trở về chỗ cũ, trên gương mặt Kantor và Layla vẫn ngợp

đầy vẻ sùng bái, ái mộ như cũ, chỉ có đôi mắt là chậm rãi nhắm lại, đôi cánh
cụp vào, ngã xuống đất.

“Trói chúng lại!” Cố Triệt thản nhiên nói. “Phong tỏa toàn bộ nơi này,

chúng ta quay về đế đô.

Trên máy bay quay về đế đô, chuyện mấy vạn binh lính biến mất không

còn tăm hơi đã vô tình khiến bầu không khí trở nên hết sức buồn thương,
thế nên chẳng ai muốn nói với ai câu nào. Mãi đến khi gần về đến đế đô,
tâm trạng của Hứa Mộ Triều mới khá hơn một chút, cô quay sang hỏi Cố
Triệt: “Khi đó anh chắc chắn mình có thể đánh gục bọn chúng ư?”

Cố Triệt đang nhìn mây trôi ngoài cửa sổ, việc binh lính bỗng dưng binh

lính bỗng dưng biến mất đã khiến vẻ mặt anh trông rất khó coi, lúc này
nghe thấy Hứa Mộ Triều hỏi như vậy, anh bỗng nhiên cúi đầu, khẽ đặt một
nụ hôn dịu dàng lên bờ môi cô như muốn tìm kiếm một sự an ủi. Hứa Mộ
Triều lập tức nóng bừng cả mặt, đến lúc ngẩng đầu lên, nơi khóe mắt cô
thoáng nhìn thấy Thẩm Mặc Sơ ngồi bên cạnh đang nhắm mắt trầm tư.

Đây là máy bay chuyên dụng của Cố Triệt. Mặc dù Thẩm Mặc Sơ cũng

có thân phận tôn quý nhưng do máy bay của zombie không được thông
hành trong địa phận của loài người nên anh ta đành phải ngồi chung máy
bay với Cố Triệt và Hứa Mộ Triều. Vì đại cuộc trước mắt, anh ta đành phải
chấp nhận sự lúng túng này. Cũng may là bên cạnh còn có anh người hầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.