CHIẾN THẦN - Trang 875

Mộc Hoàng tử với tinh thần ngập tràn niềm hi vọng, rồi lại lủi thủi ra về với
sự chán chường của một con bé ngốc nghếch.

Rốt cuộc cũng có một ngày, Mộc Hoàng tử không kìm nổi cơn thịnh nộ

khi bị Quốc vương bắt phải học tập mà làm trễ nải việc nghiên cứu máy
móc. Anh ta đã lấy trộm một chiếc phi thuyền, lợi dụng năng lượng của Ta
Ta, dễ dàng thoát khỏi vùng đất nơi có những người suốt ngày chìm trong
mộng ảo ấy.

Mộc Quang đáp xuống địa cầu, trốn vào lòng đất, dốc lòng nghiên cứu,

chế tạo người máy, ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác.

Ta Ta nằm trong lồng ngực anh ta, ngày ngày nhìn mặt trời đỏ ối hết mọc

lên rồi lặn xuống ở một thế giới ngầm, nghĩ mà buồn chán đến cực độ. Có
lẽ mọi người ở hành tinh Tanai sẽ không vì một hoàng tử bỏ trốn mà cảm
thấy tức giận, rồi Quốc vương cũng sẽ tìm được người thay thế, để không
làm gián đoạn sự nghiệp âm nhạc đỉnh cao của mình. Chỉ có người con gái
kia, nữ Chiến thần bất khả xâm phạm, chắc hẳn là đang rất đau lòng.

Ta Ta cảm thấy bản thân mình cũng có chút khổ sở. Nó hiểu rõ, khi nó

phát ra năng lượng để cảm nhận tất thảy mọi thứ xung quanh, nó cũng sẽ bị
những năng lượng xung quanh ảnh hưởng. Nói cách khác, sóng điện não
của Mộc Hoàng tử cũng sẽ có những ảnh hưởng nhất định đến nó.

Sở dĩ Ta Ta có thể tưởng nhớ đến Phong Thanh Dương đang ở cách xa

hơn năm mươi năm ánh sáng kia là bởi mỗi lần Mộc Hoàng tử ngẩng đầu
thoát khỏi mớ máy móc lộn xộn, anh ta lại ngóng ra phía xa, chắc hẳn trong
tâm trí cũng nhớ tới Tanai, nhớ tới người con gái xinh đẹp ấy...

Không biết qua bao nhiêu năm, cuối cùng Mộc Hoàng tử cũng hiểu ra,

loại tình cảm nhớ nhung này được người đời đặt cho cái tên là tình yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.