CHIẾN THẦN - Trang 883

Vậy nên, cả thân xác và trái tim của Minh Hoằng bỗng chốc chìm vào

nơi tăm tối.

Chính vì nguyên nhân đó mà một phần những kí ức rời rạc được Tiểu

Minh ghi chép và lưu giữ lại từ một trăm năm trước, trong giây phút chập
mạch ngắn ngủi đã chợt lóe hiện, xâm nhập vào vùng đại não của Minh
Hoằng. Đáng tiếc, những hình ảnh và âm thanh có trong đoạn kí ức đó quá
ít ỏi, căn bản không đủ để khiến Minh Hoằng có thể thức tỉnh.

Có điều, những hình ảnh về cuộc đời dài đằng đẵng mà cô độc của Mộc

Hoàng tử, nụ cười nhuốm vẻ buồn thương của Chiến thần điện hạ cùng
những năm tháng tẻ nhạt trên hành tinh Tanai yên bình, vẫn ngày từng ngày
tạo thành một nguồn năng lượng lưu chuyển trong dòng chảy kí ức, chưa
bao giờ mất đi. Khi Minh Hoằng thức tỉnh thêm một lần nữa, nguồn năng
lượng này vẫn chưa đủ khiến hắn có thể nhìn thấy được những kí ức của
Mộc Hoàng tử, vậy nhưng bên cạnh đó cũng làm cho hắn không còn giống
với một người máy thuần túy nữa.

Tiểu Minh không biết, những thay đổi này đối với một người máy, rốt

cuộc là sự may mắn hay là nỗi bất hạnh.

Minh Hoằng vẫn lạnh lùng, vô tình và tàn nhẫn như cũ, vẫn tôn thờ

nguyên lí máy móc tối thượng, như thể nó là nguồn sống duy nhất của hắn
ta. Vậy nhưng trước cái đêm dẫn binh đoàn rời khỏi lòng đất, Minh Hoằng
bỗng nhiên cảm thấy mình cũng có… “trái tim” , cũng từ đó, nguyên lí
máy móc tối thượng – tiêu diệt sạch tất cả các chủng tộc trên trái đất mà
Mộc Hoàng tử từng viết trong con chip gắn vào đầu Minh Hoằng – không
còn được hắn cho là nguyên tắc nữa, mà đã trở thành lí tưởng để theo đuổi.

Hứa Mộ Triều – cô gái duy nhất hắn từng tiếp xúc, cô gái mà hắn đã từng

thề rằng nhất định phải cải tạo thành người máy hoàn mĩ nhất – thực ra hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.