CHIẾN THẮNG BẰNG MỌI GIÁ - THIÊN TÀI QUÂN SỰ VIỆT NAM- ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP - Trang 217

“Giương cao ngọn cờ độc lập dân tộc”

Năm 1948, Việt Minh giữ được an toàn bên trong một vùng rừng núi

cây cối um tùm, đồi núi nhấp nhô, sông suối nhiều ghềnh thác, rộng 150 cây
số ở phần cực bắc của đất nước. Những nhóm nhỏ được trang bị vũ khí đột
xuất tiến về đồng bằng sông Hồng tấn công vào các đồn Pháp, trong khi đó
cán bộ từ các khu an toàn ở Việt Bắc vừa tuyên truyền vừa thẳng tay trừng
trị bọn bán nước, tạo nên một sức ép thường xuyên trong các vùng do Pháp
chiếm đóng.

An toàn trong “nhà kính” được bảo vệ, Võ Nguyên Giáp dùng thời gian

này để suy nghĩ, xây dựng các kế hoạch. Ông không ngừng khổ công học
tập trên thực tế chiến trường và ông thấy đó là trường học khốc liệt nhất.
Khác với nhiều tướng lĩnh khác, ông tận dụng những kinh nghiệm của mình,
phân tích, lý giải để rút ra những bài học đích đáng và vận dụng vào tình
hình mới. Như sau này ông nói: “Trong chiến tranh, thắng được một trận mà
học tập được nhiều còn hơn thắng nhiều trận mà chẳng rút ra được bài học
gì”.

Ông ý thức được mình đã học được nhiều điều nhưng không bao giờ

được say sưa trên vòng nguyệt quế. Ông dành phần lớn thời gian của năm
1948 để suy nghĩ và lên kế hoạch về trận đánh sắp tới. Ông chấp nhận lý
luận của Mao Trạch Đông về chiến tranh ba giai đoạn: phòng ngự, cầm cự
và tổng phản công. Ông biết rõ bộ đội của mình chưa thể thắng trong chiến
tranh trận địa với quân Pháp. Ông cũng biết rõ kẻ địch không có khả năng
đánh bật ông khỏi Việt Bắc hoặc tiêu diệt lực lượng của ông ở đó.

Đó là thành trì bất khả xâm phạm. Quyền chủ động nay đã thuộc về

ông cũng như về Đảng vì sau khi các phần tử “đối lập” đội lốt quốc gia bị
tan rã, thì Việt Minh trở thành điểm duy nhất tập hợp những người yêu nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.