– Im lặng có nghĩa là đồng ý. Tôi thấy các đồng chí có tán thành quyết
tâm của tôi.
Va-su-ghin phát biểu hoàn toàn nhất trí. Puốc-ca-ép im lặng gật đầu.
Tại sao lại hạ quyết tâm như vậy? Có lẽ, tư lệnh cho rằng trong tình
huống nghiêm trọng ngày một nguy hiểm hơn thì điểm chủ yếu là không để
bộ đội phòng ngự thụ đông, mà phải giữ vững sự thống nhất về quan điểm
và hành động, phải làm tất cả để giúp bộ tư lệnh tối cao thực hiện kế hoạch
đã định, vì kế hoạch đó đã quyết định tình hình không chỉ của phương diện
quân chúng tôi, mà cả các phương diện quân bạn.
Lúc này, đại tướng Gh. C. Giu-cốp, Tổng tham mưu trưởng, và N. X.
Khơ-rút-xốp được chỉ định làm ủy viên Hội đồng quân sự phương diện
quân đến chỗ chúng tôi.
Giu-cốp vốn nổi tiếng về tính cụ thể và chính xác trong tổ chức chỉ huy
bộ đội, tán thành quyết tâm của bộ tư lệnh phương diện quân và đề nghị ra
ngay lệnh chuẩn bị phản đột kích. Tổng tham mưu trưởng giới thiệu ngắn
gọn tình hình các đơn vị bạn với Hội đồng quân sự phương diện quân.
Đồng chí cho biết, ở phía Nam, kẻ địch không tỏ ra có những hoạt động gì
thật tích cực và biên giới quốc gia ở đấy vẫn được tập đoàn quân 9 thuộc
quân khu Ô-đét-xa giữ vững. Còn ở Phương diện quân Tây, tình hình rất
đáng lo ngại. Có lẻ, địch đột kích chủ yếu ở đây. Tập đoàn quân 4 đóng bên
sườn trái của phương diện quân này giáp với chúng tôi, đang chiến đấu ở
vùng Pru-gia-nư, Gô-rô-đét. Trên hướng Brét – Mli-tốp-xcơ, địch thọc sâu
vào tuyến phòng ngự của ta, và ở đây, cũng như ở chỗ chúng tôi, các đơn vị
xô-viết đang chuẩn bị đòn phản đột kích lớn.
Giu-cốp hỏi chúng tôi có liên lạc bằng đường dây với Mu-dư-tsen-cô
không. Sau khi biết là có, đại tướng nói sẽ đến đó, còn bây giờ sẽ nói
chuyện với Mu-dư-tsen-cô. Kiếc-pô-nô-xơ lệnh cho gọi ngay tư lệnh tập
đoàn quân 6 đến máy điện thoại.. Nghe xong báo cáo của tư lệnh tập đoàn
quân về tình hình bộ đội ta và địch, Giu-cốp đặc biệt nhấn mạnh một điều
thật quan trọng là chuyển quân đoàn cơ giới 4 dang cánh phải của tập đoàn
quân càng nhanh càng tốt.