đưa tới sườn phải tập đoàn quân với nhiệm vụ phản kích những đơn vị địch
đang đánh vu hồi.
Thấy lực lượng đó không đủ để ổn định tình hình ở chỗ tiếp giáp của
Phương diện quân Tây, tổng tư lệnh vẫn lo ngại cho sườn phải Phương diện
quân Tây – Nam. Để củng cố việc chỉ đạo các hoạt động tác chiến của tập
đoàn quân 3 và 13 mới được chuyển thuộc, Nguyên soái phái trung tướng
Cô-xten-cô tới đó.
Nguyên soái Ti-mô-sen-cô liên lạc với tư lệnh Phương diện quân Nam,
hỏi đã sẵn sàng tiến công chưa. Tsê-rê-vi-tsen-cô báo cáo là ngày 16 tháng
Mười một, bộ đội chưa thể bước vào chiến dịch. Một số binh đội và binh
đoàn, trong đó có lữ đoàn xe tăng 3 và trung đoàn pháo chống tăng 558,
chưa kịp bổ sung. Vấn đề còn phức tạp ở chỗ bộ đội tham gia tiến công
chưa được cấp phát đầy đủ quần áo ấm.
Tổng tư lệnh không thể đồng ý với sự trì hoãn này và yêu cầu Tsê-rê-vi-
tsen-cô áp dụng những biện pháp kiên quyết nhất để bắt đầu tiến công theo
đúng hạn định. Đồng chí cho rằng tất cả các binh đoàn thuộc thê đội một sẽ
kịp tới khu vực xuất phát, nếu không bị vướng lại ở các ga xuống tàu. Cũng
phải làm tất cả để bảo đảm quần áo ấm cho bộ đội. Sau khi thông báo đã
tăng cường cho lữ đoàn xe tăng 3 hai mươi xe tăng tốt, Nguyên soái hứa
với Tsê-rê-vi-tsen-cô đến trưa ngày 16 tháng Mười một, sẽ tới chỗ đồng chí
để làm sáng tỏ mọi vấn đề.
E rằng lúc nào Clai-xtơ cũng có thể mở một cuộc đột kích mới vào sườn
trái Phương diện quân Nam, tổng tư lệnh kết luận: “Đồng chí chuyển lệnh
cho Kha-ri-tô-nốp phải giữ vững chính diện trong hai ngày, không được lùi
một ước. Nếu không, tôi sẽ nghĩ hoàn toàn không hay về đồng chí ấy. Hãy
chuyển giao xe tăng cho Kha-ri-tô-nốp”.
Tồng tư lệnh cũng liên lạc với tất cả các tư lệnh tập đoàn quân thuộc
Phương diện quân Tây – Nam. Đồng chí nói chuyện đặc biệt lâu và chi tiết
với tư lệnh tập đoàn quân 6 có nhiệm vụ bảo đảm chỗ tiếp giáp với Phương
diện quân Nam. Mở đầu cuộc nói chuyện, tư lệnh tập đoàn quân tự giới
thiệu: