CHIẾN TRANH ĐÃ BẮT ĐẦU NHƯ THẾ - Trang 511

HẠNH PHÚC CỦA NGƯỜI LÍNH LÀ THẾ ĐÓ!

Khoảng quá năm giờ sáng gày 22 tháng Mười một, chúng tôi nhận được

bức điện của Mát-xcơ-va. Đại bản doanh cho biết, dù bị mất Rô-xtốp,
nhưng nhiệm vụ của bộ đội Phương diện quân Nam vẫn không hề thay đổi:
phải gia tăng sức ép vào Ta-gan-rốc. Mát-xcơ va đánh giá đúng tình hình và
cũng đợi Clai-xtơ vội vã chuồn khỏi cạm bẫy.

Tin địch chiếm Rô-xtốp vội đã khơi dậy nỗi căm giận trong bộ đội đang

tham gia tiến công. Anh em xông lên, như thế chẻ tre. Ngày 20 tháng Mười
một, Tsê-rê-vi-tsen-cô báo cáo là địch không trụ được trước sức tiến công
của bộ đội ta và đang rút lui về phía Nam, bỏ lại vũ khí hạng nặng và
phương tiện kỹ thuật.

Một lần nữa, nhưng suy nghĩ lại rầy vò chúng tôi. Nếu Clai-xtơ bỏ chạy

thì phải đánh vào Ta-gan-rốc và chặn đường rút của địch, còn nếu – điều gì
mà chẳng có thể xảy ra! – Hắn vẫn ngồi lì trong thành phố, thì có lẽ tốt nhất
nên điều tập đoàn quân 37 về Rô-xtốp chăng? Tổng tư lệnh yêu cầu trinh
sát tìm hiểu ý định của địch, nhưng việc này không đơn giản. Lúc này vẫn
cứ phải phán đoán. Thường là ý kiến không thống nhất trong những trường
hợp như vậy.

Tướng Tsê-rê-vi-tsen-cô chứng minh là cần tiếp tục tiến công về Ta-gan-

rốc, vì tới đó chỉ còn 90 ki-lô-mét.

– Khi bộ đội ta tiến tới sông Mi-u-xơ, - đồng chí giải thích ý nghĩ của

mình, - lúc đó – xin mời ngài Clai-xtơ, chúng tôi đang chờ ngài ở Rô-xtốp
quay về. Còn nếu ta quay sang Rô-xtốp, thì sẽ chạm trán với quân Clai-xtơ
ở Rô-xtốp chạy ra. Ngăn chặn chúng lúc ấy có khó khăn hơn.

Ý kiến của Bô-đin lại khác. Đồng chí cho rằng thói kiêu ngạo của người

Phổ không cho phép Clai-xtơ tự chạy trốn khỏi Rô-xtốp, khi mới đây, bộ
máy tuyên truyền phát-xít đã làm rùm beng trước thế giới về thắng lợi của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.