CHIÊU DIÊU - Trang 187

Vậy mà hắn ta chẳng hề cảm thấy áy náy chút nào, chỉ trầm giọng nói:

"Cô nương, đi mau!"

Ta vừa thấy một thân quần áo quen thuộc trước mặt thì nhận ra ngay,

là người của Ám La vệ.

Có lẽ là được Mặc Thanh phái đi theo dõi bảo vệ ta.

Nhưng hiện tại ta không cần ngươi bảo vệ nha! Ta cũng không muốn

đi nha! Ta còn có việc phải làm nha!

Tuy rằng trong lòng ra sức gào thét nhưng ta cũng không thể nói

những lời này ra khỏi miệng được. Nếu thật sự nói ra, hắn ta quay về báo
cho Mặc Thanh biết thì ta phải giải thích như thế nào đây? Chẳng lẽ nói, ta
và cái kẻ đối địch mà ngươi định giết chết kia rất hợp tính nhau, cho nên ta
định cùng hắn đi uống rượu tâm sự một chút chuyện trong cuộc sống sao?

Mặc Thanh chả chém chết ta ấy chứ.

Bên này Ám La vệ bảo vệ ta, bên kia thuộc hạ của Khương Vũ cũng

lập tức tiến đến, đứng chắn trước mặt Khương Vũ, ánh mắt sắc bén như
đao: "Là Ám La vệ, quả nhiên nàng là người của Lệ Trần Lan."

Khương Vũ chẳng hoảng cũng chẳng vội, hắn sờ sờ cằm, hít một hơi

thật sâu, trầm tư nói: "Không ngờ Lệ Trần Lan lại cho phép người dưới tay
hắn đốt vàng mã cho Lộ Chiêu Diêu. Không phải hắn có được vị trí ngày
hôm nay là nhờ vào giết người sao? Đúng là khiến cho người ta cảm thấy
khó hiểu mà..."

"Đây không phải là lúc thấy Lệ Trần Lan có khó hiểu hay không..."

Thuộc hạ của Khương Vũ có chút gấp gáp nóng nảy, "Cái này là để cho
ngài biết, không phải cứ cảm thấy hứng thú với người nào là tiến sát lại
gần..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.