CHIÊU DIÊU - Trang 188

"Ôi xời, dài dòng." Khương Vũ đẩy thuộc hạ ở trước mặt qua một bên,

đứng đối diện với Ám La vệ, đống lửa đốt vàng mã vẫn cháy hừng hực bên
cạnh, làm nổi bật khuôn mặt ngông cuồng của hắn, "Không cần biết nàng là
ai, chỉ cần có 'cái cuốc' tốt thì không có 'góc tường' nào là không đào được.
Ta đã nhìn trúng thì nhất định phải là của ta." Hắn bóp bóp tay, các khớp
ngón tay kêu 'răng rắc'.

Hẳn là hắn định...

Ra tay cướp người?

Ám La vệ đứng đằng trước ta hình như có vẻ căng thẳng hơn, toàn

thân tản ra sát khí, hắn ta không mở miệng nhưng ta vẫn nghe thấy tiếng
truyền âm ở ngay bên tai: "Cô nương, mau quay về núi Trần Tắc, chỗ này
tại hạ sẽ chặn lại giúp ngài."

Thật ra thì ngươi có chặn lại hay không cũng không quan trọng mà...

"Đi mau." Hắn ta vừa dứt lời, lập tức phi thân lên trước, bộ dạng thản

nhiên chấp nhận đương đầu với cái chết. Thấy thái độ và hành động của
hắn ta nghiêm túc như vậy, một kẻ có cái bụng đầy suy nghĩ gian xảo như
ta bỗng dưng cảm thấy có hơi lúng túng.

Nhưng khi ta còn chưa kịp điều chỉnh lại tâm tình thì trận chiến trước

mặt đã kết thúc một cách chóng vánh.

Thật ra thì cũng không coi là kết thúc, mà nó chỉ kết thúc với ta thôi.

Trong một cái chớp mắt, Khương Vũ lướt qua Ám La vệ, vụt tới đứng

trước người ta. Ám La vệ giật mình nhanh chóng xoay người định cản lại
thì Khương Vũ đã vác ta lên vai, thuộc hạ của hắn rút trường đao bên hông
đánh nhau với Ám La vệ.

"Tiểu mỹ nhân, chúng ta đi uống rượu đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.