CHIÊU DIÊU - Trang 240

Hắn nói là để vơi bớt nỗi nhớ... Cái đó chứng tỏ hắn muốn trở về núi

Trần Tắc. Nhưng tại sao hắn muốn mà lại không trở về...

Nhất định là tên hề lắm chuyện Mặc Thanh này lưu đày hắn tới đây!

Tây Sơn chủ của ta luôn nhớ tới ta, không muốn làm việc cho người khác,
cho nên Mặc Thanh mới nhằm vào hắn!

Hiện tại, Mặc Thanh đang giam cầm Bắc Sơn chủ của ta, lưu đày Tây

Sơn chủ, chỉ giữ lại mỗi Cố Hàm Quang không ưa ta ở lại núi Trần Tắc ăn
không ngồi rồi.

Tên hề lắm chuyện nhà ngươi! Lòng dạ thâm sâu thật đấy!

Ta âm trầm trừng mắt nhìn chòng chọc vào gáy của Mặc Thanh.

Đúng lúc Mặc Thanh đang nhận lấy chén trà mà Đầu Mộc Nhân đưa

tới, trong thoáng chốc ngón tay hắn hơi cứng lại, ta sợ hắn phát hiện ra sự
phẫn nộ không kìm nén được của ta liền quay lưng đi nhìn thứ khác. Ta
nghe thấy Mặc Thanh ở đằng sau nói chuyện với Tư Mã Dung: "Nếu nhớ
tới núi Trần Tắc như vậy thì trở về đi, vị trí Tây Sơn chủ vẫn giữ lại cho
ngươi."

Mặc Thanh để cho hắn trở về? Lỗ tai ta dựng thẳng lên.

Tư Mã Dung cười một tiếng: "Không được, nhớ thì nhớ vậy thôi, cũng

không thể rời khỏi đây lúc này được."

Cái gì? Bản thân Tây Sơn chủ của ta không muốn quay về núi Trần

Tắc? Ta quay đầu, đánh giá Tư Mã Dung.

"Hơn nữa, ta ở núi Trần Tắc vốn là để báo đáp ân tình của Chiêu Diêu,

nếu nàng không có ở đó, ta cũng không cần phải tiếp tục ở lại. Mà ngươi
cũng quản lý Vạn Lục môn rất khá, trên giang hồ sớm đã lưu truyền lời
đồn, chỉ ít lâu nữa thôi Trần Lan sẽ đi lên chức vị Ma vương. Ta là người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.