CHIÊU DIÊU - Trang 257

Ta cảm thấy Mặc Thanh như thế này thực sự là rất khả ái.

Ta cũng quay đầu đi, đúng lúc có một đại hán vạm vỡ xách theo đại

đao ngồi xuống bàn bên cạnh. Thanh đao kia của hắn được lau đến sáng
bóng, giống như gương đồng phản chiếu hình ảnh của ta. Chỉ thoáng nhìn
một chút, ta bỗng bắt gặp gương mặt của Chỉ Yên với khóe miệng khẽ
cong, như có như không nhẹ mỉm cười.

Chính ta ... lại không ý thức được bản thân mình đang mỉm cười?

Quá đáng sợ, không lẽ ở trong thân thể này của Chỉ Yên, ngoại trừ ta

ra còn có hồn phách của ai khác nhập vào sao? Ta dò trái dò phải, cuối
cùng đành phải chấp nhận, nụ cười đó là của ta.

Ta húng hắng ho khan một tiếng, không định nghiên cứu sâu thêm về

chuyện này, vội vàng tìm một đề tài khác nói chuyện. Ta hỏi Mặc Thanh:
"Sư phụ, vừa rồi ta ở trong tiểu viện mới nhớ ra, chẳng phải Tư Mã Dung là
Tây Sơn chủ của Vạn Lục môn sao? Ta nghe nói lúc trước khi Lộ Chiêu
Diêu còn sống, hắn là trợ thủ đắc lực của nàng, cũng rất lợi hại mà."

"Ừ." Mặc Thanh chỉ đáp một tiếng, không nói gì thêm.

Ta lại tiếp tục hỏi: "Vậy tại sao ngài không nghĩ cách để cho hắn trở

về? Hay là hắn không muốn quay về Vạn Lục môn nữa? Sư phụ, bây giờ
ngài đã lợi hại như vậy, có thêm hắn trợ giúp thì nhất định sự bán công bội
(*)."

(*) làm ít công to.

"Ta có thể đảm đương quản lý Vạn Lục môn, về phần cuộc sống của

hắn, cứ theo tâm ý của hắn là tốt nhất."

Bảo hộ Tư Mã Dung đến mức độ này, là việc mà trước đây Lộ Chiêu

Diêu ta không làm được. Mặc Thanh ... đã coi Tư Mã Dung như bạn bè tri

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.